Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1995: Hành Thị Thần Giác


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ

Chương 1993: Hành Thị Thần Giác

Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship

Sưu tầm:

Biên tập: metruyen

Nguồn truyện: kenwen

Ngừng tu luyện, Diệp Mặc lại đem Thần minh thạch cầm trong tay luyện chế một
chiếc nhẫn mới, tuy rằng vẫn chưa thể đạt được đẳng cấp thần khí hạ phẩm,
nhưng cũng đạt tới tiên khí cực phẩm đỉnh cấp. Bởi vì là Thần minh thạch luyện
chế, Tử Đao đã có thể bỏ vào trong nhẫn.

Tử Đao đẳng cấp quá thấp, Diệp Mặc rất muốn lần nữa luyện chế một chút, chỉ là
tài liệu cao cấp trong tay hắn thật sự là không nhiều lắm. Có vài loại khoáng
thạch là lấy được từ cấm chế đại điện hư không, đáng tiếc vài loại tài liệu
này, Diệp Mặc cũng không nhận ra, cũng chỉ có thể thôi. Thu dọn đồ đạc, Diệp
Mặc lúc này mới rời khỏi Thế giới trang vàng.

Diệp Mặc mới vừa đi ra động phủ bế quan, thì lại một bóng đen đánh tới, sớm
đã có kinh nghiệm, Diệp Mặc lập tức liền biết đây là Vụ Ma Thú đánh lén. Lúc
này hắn Tiên nguyên trên cơ bản đều chuyển hóa thành Thần nguyên, thần thông
vận chuyển càng như ý. Cơ hồ là đồng thời bóng đen xuất hiện, Tử Đao đã phóng
ra

Một đường sương đỏ kèm theo một tiếng tiếng kêu chói tai vang lên, một
miếng Vụ yêu hạch màu đen rơi ở trên mặt đất, còn Vụ Ma Thú đánh lén Diệp
Mặc bị Diệp Mặc một đao này liền chém rụng. Vụ Ma Thú nhất thời tiêu tán không
còn, nếu mà không phải trên mặt đất còn một miếng yêu hạch, Diệp Mặc còn
tưởng rằng vừa rồi chỉ là chém giết một mảng sương mù.

Con Vụ Ma Thú này trình độ lợi hại so với con đánh lén hắn trước đây nửa phần
cũng không kém, mà lúc đầu hắn và Vụ Ma Thú đánh một trận, cũng chỉ là cân
sức ngang tài mà thôi. Hiện tại hắn mới 9 thành Tiên nguyên chuyển hóa thành
Thần nguyên, thực lực không ngờ tăng lên nhiều như vậy. Thu hồi yêu hạch,
Diệp Mặc cấp tốc rời khỏi nơi này, hắn dự định đi tìm Nữu Như Nam.

Diệp Mặc liên tục đi mấy ngày sau, địa thế mới tốt hơn, sườn dốc cùng ngang
dọc khe rãnh cũng dần dần trở nên ít đi, chung quanh Thần linh khí tức cũng từ
từ nồng đậm hơn rất nhiều. Trong không gian ẩn nấp khe nứt Hư Không cũng
biến thành rất thưa thớt, Diệp Mặc đang định phóng ra Thời Không Toa.

Ầm…

Một sự dao động khí tức không gian cường đại làm cho Diệp Mặc lập tức ngừng
lại, không đợi thần thức của hắn hoàn toàn mở rộng ra ngoài, mấy đạo nhân ảnh
liền lảo đảo nghiêng ngã từ bên người của hắn vọt qua.

Sau một khắc một dấu tay to lớn xuất hiện ở trong thần thức của hắn, cùng lúc
đó một nắm tay so với dấu tay không nhỏ hơn bao nhiêu cũng xuất hiện trong
thần thức của hắn. Đầu óc của hắn từng trận đau nhói, thậm chí không cách nào
nhìn thẳng loại va đậm kinh khủng này

Tiếng nổ kịch liệt âm vang, không gian chung quanh trong nháy mắt này liền u
ám hẳn. Khí tức bàng bạc vô biên dâng trào ở trên không đang lúc bắt đầu khởi
động, núi đá cùng sông ngòi chung quanh giống như bị đảo lộn mấy lần, nước
lũ văng khắp nơi. Một quyền một chưởng giao nhau, vốn mặt đất ở trong thần
thức Diệp Mặc hoàn hảo vô khuyết, lại lần nữa xuất hiện sự rạn nứt khắp nơi,
dòng song vốn bình yên vô sự, như bị lật tùng lên, lộ ra một mảnh hỗn độn.

Mà một quyền cùng một chưởng này giao nhau, những người tranh đấu sớm đã biến
mất, chỉ là trong chớp nhoáng này cũng không biết đi nơi nào.

Diệp Mặc cũng hít một hơi lãnh khí, bản lĩnh hai người tranh đấu này hắn căn
bản khó có thể so sánh, thậm chí ngay cả một phần mười còn không bằng. Cái
này cũng không chủ yếu, chủ yếu nhất là, cái chỗ này cũng là nơi sinh tồn của
mọi người, những đại năng này muốn đánh liền đánh, đây vốn là giới vực đã
tàn phá, chẳng phải là càng thêm sứt mẻ?

Từ hình ảnh tranh đấu Vô Hoa Tiên Đế gửi về lần trước, còn cảnh mình nhìn
thấy ngày hôm nay, có thể tưởng tượng được, cái nơi này tùy thời tùy chỗ đều
có người tranh đấu, hơn nữa không hề cố kỵ.

Nhìn khe rãnh cùng vết nứt đáng sợ trước mắt, Diệp Mặc có chút không biết nói
gì, hắn có thể tưởng tượng đến, nếu tiếp tục như vậy, đến cuối cùng cái Tàn
giới này sẽ không còn tồn tại.

Lúc này mấy đạo thân ảnh vừa rồi bay đi mới quay lại, mấy người rất nhanh liền
đi tới trước mặt của Diệp Mặc.

– Đạo hữu xưng hô như thế nào? Lá gan cũng lớn dữ

Một gã tóc ngắn đi tới sau khi quan sát Diệp Mặc một lát, tùy ý ôm quyền nói.

Diệp Mặc đã thấy trong ba người tới, tu vi của hai người chỉ tương đương với
Tiên Tôn đỉnh phong, gã tóc ngắn đang nói chuyện tương đương với Tiên Đế
trung kỳ. Thế nhưng tu vi ngưng tụ của những người này, so với tiên nhân
cùng cấp của Tiên giới, có lẽ còn mạnh hơn rất nhiều.

– Tôi là Diệp Mặc, cũng không phải lớn gan, chỉ là vừa rồi lúc hai vị tiền
bối tranh đấu, tôi căn bản là tránh không thoát.

Diệp Mặc thật thà ôm quyền nói. Diệp Mặc nói ngược lại không ai hoài nghi, dù
sao với tu vi của Diệp Mặc, một khi bị tranh đấu của hai đại năng kia lan
đến, chỉ có một con đường chết.

– Đây là hai Hóa Đạo Thánh Đế đang chiến đấu, anh coi như may mắn. Nếu bị
lĩnh vực Hóa Đạo Thánh Đế trói buộc lại, anh sớm thần hồn câu diệt.

Tiên Đế trung kỳ tóc ngắn kia trực tiếp nói.

Diệp Mặc vội vã cảm tạ, lại hỏi,

– Xin hỏi mấy đạo hữu, từ nơi này đi Hành Thị Thần Giác đi như thế nào?

– Anh là người của Hành Thị Thần Giác?

Tiên Đế tóc ngắn nghi ngờ hỏi, thậm chí còn quan sát Diệp Mặc một phen.

– Không phải, tôi có một người bạn ở Hành Thị Thần Giác, tôi hiện ở không có
chỗ đi, chuẩn bị đi tìm đến nương tựa cô ta

Diệp Mặc đáp.

Ten tóc ngắn lắc đầu không nói gì, chỉ là lấy ra một miếng ngọc giản, đơn
giản khắc một lộ tuyến cho Diệp Mặc nói:

– Đây là bản đồ đi Hành Thị Thần Giác, ta nói trực tiếp. Nếu mà anh là lần
đầu tiên đi Hành Thị Thần Giác, mà bằng hữu của anh chỉ là một người bạn bình
thường, chỉ sợ anh ở Hành Thị Thần Giác cũng chỉ có thể alm2 việc vặt mà
thôi, thậm chí ngay cả làm việc vặt cũng không nhận được.

– Sao lại thế?

Diệp Mặc cám ơn tên tóc ngắn cầm lấy ngọc giản, nhanh chóng hỏi lần nữa.

– Hành Thị Thần Giác ở xung quanh Tuy Long Bảo cũng coi như là một chỗ tốt,
chỉ là Hành Thị Thần Giác rất là ghét người ngoài, người bên ngoài muốn vào
Hành Thị Thần Giác là vô cùng khó khăn.

– Đặc biệt là Đại tiểu thư Hành Thị Thần Giác, cô ta chẳng những dung nhan
vô cùng xinh đẹp, hơn nữa tu vi cũng kinh người không gì sánh được, chỉ thiếu
chút nữa thì Chứng Đạo. Ở Hành Thị Thần Giác, lời của cô ta có ảnh hưởng rất
lớn, cô ta là rất không thích người ngoài gia nhập Hành Thị Thần Giác. Anh
đi tự mình cẩn thận một chút, một khi lọt vào trong tay của cô ta, không chỉ
nói gia nhập Hành Thị Thần Giác, đến giữ mạng sống cũng khó. Nhưng một khi
anh đặt chân ở Hành Thị Thần Giác, chỉ cần ở Hành Thị Thần Giác làm chút việc
vặt, kiếm chút tài nguyên tu luyện cũng có thể, chí ít so với chúng ta nay đây
mai đó cũng tốt hơn nhiều.

Sau khi nói xong tên tóc ngắn còn lắc đầu một cái, mang theo hai người còn
lại trong nháy mắt rời khỏi nơi này, rất nhanh thì biến mất vô tung vô ảnh.
Rất rõ ràng, y đối với Diệp Mặc có thể gia nhập Hành Thị Thần Giác biểu thị
rất hoài nghi.

Diệp Mặc mỉm cười, hắn không phải là muốn gia nhập Hành Thị Thần Giác. Hiện
tại Tiên nguyên của hắn trên cơ bản đã chuyển hóa gần hết, hắn đi Hành Thị
Thần Giác mục đích chủ yếu không phải là vì gia nhập Hành Thị Thần Giác, mà là
hỏi Nữu Như Nam có Thần tinh trả cho hắn hay không. Nếu như không có, hắn muốn
đi gặp Nữu Như Nam lấy vài lời giới thiệu về Thần Phần Vực, chủ yếu còn có
cách kiếm thêm thần tinh.

Dựa theo địa đồ ngọc giản mà tên tóc ngắn cho, Diệp Mặc lại tốn hơn mười ngày
thời gian, lúc này mới nhìn thấy đường biên giới Hành Thị Thần Giác bên trên
ngọc giản

Hành Thị Thần Giác xa xa thoạt nhìn có chút giống một thôn trại phân tán,
nhưng khi đến gần, cũng có thể thấy được những thứ này không phải thôn trại,
mà là trận pháp cấm chế rậm rạp chằng chịt. Có thể thấy được Hành Thị Thần
Giác phòng ngự cực kỳ nghiêm mật, nếu mà không phải từ cửa chính đi vào, bất
kỳ chỗ nào tới gần Hành Thị Thần Giác đều không thể che mắt được người trong
Thần giác.

Cửa chính Hành Thị Thần Giác ngoại trừ một trận pháp cấm chế to lớn ra, chỉ có
một con đường rộng lớn phủ kín đá xanh. Ở hai bên con đường trồng một số cây
cối, cây cối có thần linh khí tràn ra, thế nhưng những cây cối, Diệp Mặc một
gốc cây cũng không nhận ra.

Diệp Mặc đứng ở bên ngoài Hành Thị Thần Giác, trong lòng không khỏi có chút
lắc đầu. Nơi này mặc dù là giới vực tàn phá, nhưng dù sao so với Tiên giới
cấp độ cũng cao hơn một chút, mà khí thế Hành Thị Thần Giác không chỉ nói so
với Mặc Nguyệt Tiên Tông, ngay cả một số Đại tiên tông môn bình thường ở
Tiên giới so với cái Hành Thị Thần Giác này khí phái cũng hơn vô số lần. Tàn
giới quả nhiên là tàn giới, ngay cả một thế lực không nhỏ thoạt nhìn cũng là
hình dạng tàn phá.

Không đợi Diệp Mặc tiến vào cửa, hai gã thủ vệ liền ngăn cản lối đi Diệp
Mặc.

Diệp Mặc không đợi hai người này hỏi, nhanh chóng ôm quyền nói:

– Tôi là bạn của Nữu Như Nam, đến đây tìm Nữu Như Nam, xin giúp thông báo
một tiếng.

– Ngươi là bằng hữu của Như Nam sư muội? Tại sao ta không nghe nói qua?

Trả lời Diệp Mặc cũng không phải là hai gã thủ vệ, mà là một gã từ phía sau
Diệp Mặc đi tới. Tên này mặt rất trắng, lại cũng rất dài, xa xa thoạt nhìn có
chút giống mặt ngựa.

Bên cạnh tên mặt ngựa còn có một tên áo xám, tu vi giống như tên mặt ngựa
kia, đều là Tiên đế hậu kỳ.

– Đúng vậy, Nữu Như Nam nói tôi tới nơi này tìm cô ta, cho nên tôi mới tới.

Diệp Mặc đáp.

Diệp Mặc vừa mới nói xong câu đó, liền cảm giác được một đạo thần thức quét
tới người hắn. Hắn lập tức liền cảm thấy được đạo thần thức này là từ bên
trong Hành Thị Thần Giác quét ra, nhưng khi thần thức của hắn muốn quét vào,
lại bị cấm chế ngăn cản lại.

Với tu vi thần thức hiện giờ của Diệp Mặc , muốn phá vỡ bộ phận cấm chế bên
trong, chắc vẫn có thể làm được, nhưng Diệp Mặc không có dũng khí làm như
vậy, một khi làm như vậy, đó chính là không phải tới thăm hỏi người, mà là
khiêu khích.

– Hành Thị Thần Giác không cho phép người ngoài tiến vào, ngươi đi đi.

Tên mặt ngựa hừ lạnh một tiếng nói.

– Để cho hắn tiến vào

Một thanh âm băng lãnh nhưng thanh thúy đột ngột vang lên tại cửa chính, Diệp
Mặc nghe được thanh âm này lập tức cũng biết đây là một cô gái, hơn nữa cũng
khẳng định thần thức vừa rồi quét qua mình chính là của cô ta.

– Vâng, Đại tiểu thư!

Hai gã hộ vệ lúc này mới có cơ hội xen mồm một câu, nhanh chóng hướng vào
bên trong khom người nói, sau khi nói xong, đứng ra hai bên, nhường đường.

Tên mặt ngựa hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lướt qua Diệp Mặc, đi trước tiến
vào đại môn.

Diệp Mặc cũng không thèm để ý, hắn tới hỏi một số tình hình, đòi nợ xong,
lập tức đi ngay. Về phần cái Hành Thị Thần Giác này có đúng là trâu bò hay
không, không có quan hệ gì với hắn. Nếu như nói trước đó hắn còn có một chút
tâm tư tưởng muốn mượn Hành Thị Thần Giác đặt chân, thì lúc nghe lời của tên
tóc ngắn, còn những điều mình tận mắt nhìn thấy, hắn đã hoàn toàn không còn
hứng thú nữa.

Diệp Mặc dọc theo con đường đá đi chưa bao lâu, một đạo thân ảnh liền bay
nhanh tới. Chính là Nữu Như Nam lúc trước cùng hắn giao dịch, nợ hắn bốn vạn
thần tinh. Cái hồ lô bên hông cô ta đặc biệt dễ gây chú ý, hơn nữa cô ta có
màu da ngăm đen, càng có vẻ nổi bật.

– Anh sao cho tới hôm nay mới đến, nếu mà đợi vài ngày nữa, ta sẽ phải rời
khỏi Hành Thị Thần Giác đấy, cũng may anh hôm nay tới. Đúng rồi, đến lúc anh
nhìn thấy Đại tiểu thư thì hãy cảm tạ Đại tiểu thư đi. Nếu mà không phải Đại
tiểu thư mở miệng, thì ngày hôm nay anh không vào được đâu.

Cách nói chuyện của Nữu Như Nam cùng tính cách của cô ta giống như nhau,
nói mấy câu đã đem ý tứ muốn biểu đạt toàn bộ nói ra.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.