Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
Chương 1905: Ăn hết đi
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
– Anh chính là Diệp Mặc khiến Y Y quay về môn phái cầu cứu?
Diệp Mặc vừa bước vào bên trong, liền nghe thấy giọng nói có chút mệt mỏi vừa
nãy hỏi hắn một câu.
Đây chỉ là một nữ tiên Tiên tôn hậu kỳ, tu vi thậm chí còn kém hơn Diệp Mặc
một chút. Dung mạo rất xinh đẹp, nhưng sự tang thương trong ánh mắt chứng tỏ
cô cũng không còn trẻ tuổi nữa. Hai bên vị Tiên tôn này còn có sáu tiên nữ nữa
đứng quanh, ba người cũng đã là tu vi Tiên Vương rồi, còn ba người kia thì vẫn
là Đại La Tiên hậu kỳ.
– Đúng, tôi chính là Diệp Mặc, lúc trước Y Y cùng tôi đến Vô Già Âm Hà, tôi
vừa nãy có hỏi qua người của Vô Già Âm Hà, bọn họ nói Y Y về rồi, cho nên tôi
mới cố ý đến hỏi thăm một chút, Y Y có thật là đã quay về hay chưa.
Diệp Mặc không biết nữ Tiên tôn này có quan hệ thế nào với Y Y, cho nên lúc
nói chuyện cũng rất khách khí.
Nữ tiên này rõ ràng không biết sự tích của Diệp Mặc, Diệp Mặc dò xét cô, cô
cũng đang dò xét lại Diệp Mặc, một lúc lâu sau mới nói:
– Tuổi tác còn trẻ đã có thể tu luyện đến Tiên Vương trung kỳ rồi, cũng không
tệ, haiz, đáng tiếc.
Diệp Mặc nhíu mày một cái, hắn không rõ ý tứ của người này, cũng không nói gì.
Nữ Tiên tôn này cũng không cần Diệp Mặc trả lời, sau khi lẩm bẩm, lập tức lại
nói:
– Chẳng trách Y Y có thể coi anh là bạn được, ở nơi như này, anh cũng dám vào
tìm Y Y. Diệp Mặc, có thể tu luyện đến Tiên Vương, chứng tỏ tư chất của anh
không tồi. Nghe một câu nói của tôi, anh sớm đi đi, càng sớm rời khỏi nơi này
càng tốt, còn chuyện Trát Khuê bí cảnh, tôi đề nghị anh đừng tham gia vào.
Trong đó quả thực có rất nhiều đồ tốt, nhưng những thứ đó không thuộc về anh,
anh từ trong đó ra cũng chưa chắc có thể lấy đi được, huống chi anh cũng chưa
chắc có thể vào đó được.
Diệp Mặc sửng sốt, hắn không vào được, bí cảnh bày chỉ có dưới cấp Tiên Vương
mới có thể vào được, hắn cũng là Tiên tôn hậu kỳ rồi, làm sao có thể vào được
chứ? Nhưng hắn lập tức liền hiểu ra ý tứ của nữ tiên này.
– Tôi chỉ muốn hỏi một chút tin tức của Y Y Thánh nữ, những chuyện khác tôi
cũng không quan tâm, huống chi tôi cũng không định vào trong bí cảnh.
Diệp Mặc lại lần nữa nói.
Nữ tiên này lắc đầu nói:
– Lúc trước Y Y Thánh nữ từ Vô Già Âm Hà trở về, còn cầu xin Tiên đế của môn
phái đến Vô Già Âm Hà cứu anh. Tông môn một mực phản đối, thậm chí muốn phế bỏ
vị trí Thánh nữ của Y Y Thánh nữ. Nhưng chưởng môn rất bảo vệ Y Y Thánh nữ,
thậm chí còn đích thân cùng Y Y Thánh nữ đến Vô Già Âm Hà một chuyến…
Diệp Mặc trong lòng cực kỳ cảm kích, bốn vị Tiên đế của Vô Già Âm Hà, chẳng
những Tiên đế nhiều hơn Cửu Phạm Tiên trì, hơn nữa thực lực của Tiên đế cũng
cao hơn nhiều so với Cửu Phạm Tiên trì. Trong tình huống này, chưởng môn của
Cửu Phạm Tiên trì vẫn dám đến Vô Già Âm Hà nói chuyện giúp mình, có thể thấy
chưởng môn này đối xử rất tốt với Y Y Thánh nữ.
– Đáng tiếc là, Diên Tiêu chưởng môn vừa mới dẫn Y Y Thánh nữ đến cửa Vô Già
Âm Hà, thì lại gặp lão tổ của Vô Già Âm Hà Vô Hoa Tiên đế Tang Kỳ, lão vừa mới
về tông môn. Vô Hoa Tiên đế căn bản cũng không nói đạo lý với bất kỳ người
nào, trực tiếp đánh trọng thương Diên Tiêu chưởng môn. May mà Diên Tiêu chưởng
môn có một môn độn thuật cực kỳ lợi hại, chạy thoát được. Nhưng Vô Hoa lão tổ
cũng không bỏ qua, một mạch truy sát.
Giọng nói của nữ tiên này biểu hiện sự mệt mỏi rõ rệt.
Diệp Mặc kinh hãi, hắn không ngờ lại liên lụy đến sư phụ của Y Y Thánh nữ.
– Diên Tiêu chưởng môn bị Vô Hoa Tiên đế truy sát, cũng đã rời khỏi Vũ Dư
thiên, đi đâu không rõ. Hai vị Tiên đế khác của tông môn giận dữ, trách cứ
chưởng môn, đồng thời áp tải Y Y Thánh nữ đến Vô Già Âm Hà, sau khi phế bỏ tu
vi của Y Y Thánh nữ, còn nhốt Y Y Thánh nữ vào trong Địa U Hỏa trì của Cửu
Phạm Tiên trì, haiz…
Nữ tiên này nói xong lắc lắc đầu, lại thở dài. Nhìn Diệp Mặc nói:
– Anh có thể đến hỏi thăm Y Y, cũng đã rất tốt rồi, cũng không uổng công Y Y
giúp anh. Anh rời khỏi đây sớm chút đi, sau này thành Tiên đế rồi có thể đến
giúp Y Y, tôi cũng vô cùng cảm kích.
– Lão thất phu…
Diệp Mặc xiết chặt nắm đấm tức giận mắng một câu.
Nữ Tiên tôn của Cửu Phạm Tiên trì này sửng sốt, cô không ngờ một Tiên Vương
như Diệp Mặc, lại dám mắng Tiên đế là lão thất phu. Bất luận người hắn mắng là
Vô Hoa Tiên đế của Vô Già Âm Hà, hay là mắng Tiên đế của Cửu Phạm Tiên trì,
thì cũng đều to gan.
Nhưng cô lý trí hơn, lập tức nói:
– Anh mau chóng đi đi, Vô Hồi Tiên đế của Vô Già Âm Hà cũng đến rồi, một khi
lão gặp được anh, thì anh hoàn toàn không còn cơ hội nào nữa đâu.
– Tôi đi kiếm lão già Vô Hồi đó tính sổ.
Cũng được nữ tiên trước mặt này nhắc nhở, Diệp Mặc lập tức trút lửa giận lên
người Vô Hồi Tiên đế của Vô Già Âm Hà. Nếu như không phải Vô Hồi Tiên đế, sau
đó cũng không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
– Anh điên rồi!
Nữ tiên kia thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức đứng dậy, khiếp sợ nói.
Diệp Mặc cũng không trả lời nữ tiên này, sắc mặt của hắn cũng trầm xuống rồi.
sau một khắc hắn đã xông ra khỏi căn phòng đó, thậm chí đến chào hỏi cũng
không chào.
Nữ tiên này thấy Diệp Mặc không ngờ đến chào hỏi cũng không chào, đã xông ra
rồi, lập tức sững người, nhưng cô cũng đi theo Diệp Mặc ra khỏi phòng.
– Có chuyện gì vậy?
Diệp Mặc căn bản cũng không kịp đi tìm Vô Hồi, thì hắn đã hạ xuống trước mặt
Đường Bắc Vi, sắc mặt Đường Bắc Vi có chút khó coi, trước cửa động phủ Tiên
khí của hắn vẫn còn mùi máu tanh còn lưu lại.
Thấy Diệp Mặc tới, Đường Bắc Vi vội vàng nói:
– Anh, người này vừa mới đến liền muốn bắt Vô Ảnh, kết quả bị Vô Ảnh ăn mất
một cánh tay rồi.
– Đúng vậy, lão đại, tên này vừa đến liền muốn bắt ta đi, nếu không phải là
tên thất phu đó, ta cũng đã tiêu diệt gã ta rồi.
Vô Ảnh theo Đường Bắc Vi giải thích liền vội vàng nói.
Diệp Mặc lúc này mới chú ý đến hai người đứng trước cửa động phủ của hắn, một
người cũng là tu vi Tiên tôn hậu kỳ rồi, còn một người thì mới vừa thăng cấp
lên Tiên Vương.
Tên Tiên Vương kia cũng đã mất đi một cánh tay, hơn nữa sắc mặt còn có một vệt
đen. Diệp Mặc còn đang dò xét tên này, Vô Ảnh cũng đã truyền âm cho Diệp Mặc:
– Lão đại, cái tên trên mặt có một vệt đen này chính là tên đã chặt đứt một
cánh tay của Tiểu Băng Sâm, vừa nãy ta vốn dĩ định ăn tươi nuốt sống gã rồi,
nhưng không ngờ tên Tiên tôn này đến, ngăn ta lại. Ta chỉ giúp Tiểu Băng Sâm
báo thù chút ít.
– Hóa ra là súc sinh mà anh nuôi dưỡng…
Tên Tiên tôn kia nhìn thấy Diệp Mặc chỉ là một Tiên Vương, lập tức thở phào,
ngữ khí cũng có chút ác liệt. Gã đến bây giờ còn chưa ra tay, chính là sợ lai
lịch của Đường Bắc Vi và Vô Ảnh quá lớn, nên mới kìm chế lại. Sớm biết Diệp
Mặc là một Tiên Vương, thì gã cũng động thủ rồi.
– Anh là Diệp Mặc?
Tên Tiên Vương trên mặt có một vệt đen bị Vô Ảnh cắn mất một cánh tay rõ ràng
cũng biết Diệp Mặc. Y cùng môn phái đến muộn, còn chưa nghe nói đế sự tích của
Diệp Mặc trong Trát Khuê Tiên thành, cho nên sau khi nhận ra Diệp Mặc, sắc mặt
có chút căm hận.
Lần trước y cũng là từ Trát Khuê Tiên thành ngồi thuyền đến Thanh Vi thiên,
trên Tiên thuyền biết được Diệp Mặc giết Tiên Vương của Ma Hoan tông của y,
hơn nữa còn cướp một dược đỉnh của Hoa Như Tuyết. Lần này gặp được trong nà
làm gì bỏ qua. Hơn nữa tên cắn mất một cánh tay của y còn là người của Diệp
Mặc, y lại càng không thể bỏ qua.
– Anh là ai?
Diệp Mặc nghe Vô Ảnh nói chính là tên này chặt đứt một cánh tay của Tiểu Băng
Sâm, sớm đã khó chịu rồi.
– Bổn vương là Lô Tuyệt của Ma Hoan tông, Diệp Mặc, hôm nay Tiên sủng của anh
làm thương bổn vương, bổn vương xem xem còn có ai ra mặt giúp anh không?
Lô Tuyệt khoái chí nói, nếu không phải cánh tay của y bị cắn mất rồi, hôm nay
lấy được con Long Mã này, lại giết được Diệp Mặc, quả thực là một chuyện quá
hoàn mĩ rồi.
– Ma Hoan tông, tôi biết rồi, lần trước tôi có làm thịt một Tiên Vương, hôm
nay lại nộp mạng lên tiếp à? Vô Ảnh xử lý y.
Diệp Mặc căn bản cũng không quan tâm một tên Tiên Vương như này, trực tiếp gọi
Vô Ảnh ra ăn tươi nuốt sống tên Lô Tuyệt này.
Vô Ảnh sớm đã đợi những lời này của Diệp Mặc rồi, bây giờ Diệp Mặc nói nó ăn
tươi tên Tiên Vương này, nó làm gì còn có thể nhẫn nhịn được nữa, đợi nó tiêu
diệt tên Lô Tuyệt này rồi, cũng coi như là báo thù giúp Tiểu Băng Sâm. Đến lúc
đó Tiểu Băng Sâm nhìn thấy nó, còn không hấp tấp đi theo gọi nó là đại ca?
Nữ Tiên tôn kia của Cửu Phạm Tiên trì nhìn thấy Diệp Mặc không ngờ lại muốn
Tiên sủng của hắn ăn tươi nuốt sống Tiên Vương của Ma Hoan tông, lập tức kinh
hãi xông ra nói:
– Khoan đã.
– Lão đại.
Vô Ảnh theo bản năng liếc nhìn Diệp Mặc, lão đại vừa mới từ chỗ nữ nhân này đi
ra, người này bảo mình khoan đã, nên hỏi ý tứ của lão đại một chút.
Diệp Mặc còn chưa lên tiếng, thì Tiên tôn kia liền cười ha hả nói:
– Ha ha, U Hư tôi thấy rất nhiều tên cuồng vọng phách lối rồi, nhưng chưa bao
giờ nhìn thấy tên nào lại phách lối như này, không ngờ lại dám sai Tiên sủng
ăn tươi nuốt sống Tiên Vương của Ma Hoan tông, anh cho rằng anh là Tiên đế hay
là lão tổ của đế tông?
Khi đang nói chuyện, khí thế Tiên tôn của gã cũng đã trở nên ác liệt, một sát
khí đáng sợ lập tức cuốn lên. Nhưng gã nhanh chóng cảm thấy không đúng, vì
xung quanh đây ngoài một vị Tiên tôn của Cửu Phạm Tiên trì khiến Diệp Mặc
không muốn động thủ ra, thì có rất nhiều tông môn đang đứng xem náo nhiệt,
không ngờ không có ai phụ họa cùng mình, đến giễu cợt tên Tiên Vương trung kỳ
này.
Gã có thể tu luyện đến Tiên tôn, cũng là tích lũy của vô số vạn năm, sớm đã
hiểu rõ như hồ ly vạn năm rồi, cảnh tượng này chỉ trong nháy mắt, gã cũng đã
nhìn thấu. Sau đó lão nhìn thấy tấm biển lớn ở cửa động phủ của Diệp Mặc, lập
tức trong lòng kinh hãi.
Nếu như Diệp Mặc đơn giản, dám dựng một tấm bản như này trong đây, hơn nữa còn
không có ai đến cản lại? Liên hệ đến chuyện vừa nãy không có ai phụ họa cùng
gã, gã lập tức cảm thấy không đúng. Hơn nữa sát khí ác liệt của gã, không ngờ
trước mặt Diệp Mặc lại bị chặn lại, thậm chí còn có ý cuốn tới.
– Vô Ảnh, ăn hết đi.
Diệp Mặc làm gì còn coi một Tiên tôn ra gì. Nếu như là tông môn khác, hắn còn
có thể nói đạo lý, nhưng Ma Hoan tông, thì quên đi. Lúc trước hắn suýt chút
nữa chết trong tay Tiên Vương của Ma Hoan tông, lại còn có thù oán với Ma Hoan
tông nữa, làm sao còn khách khí với Ma Hoan tông được.
– Khoan đã.
Tên Tiên tôn này sau khi hiểu không đúng, lập tức thu lại khí thế, cho dù là
bị khí thế của Diệp Mặc cuốn đến, cũng không tức giận, ngược lại lại ôm quyền
nói với nữ tiên của Cửu Phạm Tiên trì kia:
– Tường Cơ sư muội, cô có quen biết Diệp Mặc không?
Thực lực của Cửu Phạm Tiên trì cũng không chênh lệch gì so với Ma Hoan tông,
thật sự gã cũng không phaỉ là sợ Cửu Phạm Tiên trì, nhưng gã cần phải mượn một
cái cớ, để hỏi rõ chuyện rồi tính tiếp.
Tường Cơ Tiên tôn của Cửu Phạm Tiên trì cũng hoàn toàn không hiểu đây là
chuyện gì, Diệp Mặc muốn Tiên sủng của mình ăn tươi nuốt sống đối phương, đối
phương không ngờ lại không ra tay, còn hỏi mình nữa? Kinh nghiệm của cô cũng
không sánh được với Tiên tôn của Ma Hoan tông, cho nên ngay lập tức không ngờ
lại không kịp phản ứng lại.
Vô Ảnh cũng sẽ không nghe tên Tiên tôn này của Ma Hoan tông, đối phương thu
lại khí thế rồi, nó cũng không có chút suy nghĩ thu lại nào, cũng đã há to
miệng hướng về phía Lô Tuyệt.