Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1906: Vô Ảnh không đáng tin cậy


Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

Chương 1904: Vô Ảnh không đáng tin cậy

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Diệp Mặc mỉm cười nói:

– Hóa ra là Mịch Vân thánh nữ, lâu rồi không gặp, thánh nữ cũng đã là tu vi
Tiên Vương, chúc mừng.

Người đến chính là Mịch Vân thánh nữ, cô vốn dĩ cũng có chút lo lắng, bây giờ
nghe thấy Diệp Mặc nói như này, lập tức thở phào nói:

– Chút thành tích này của tôi cũng không đáng nhắc đến, vốn dĩ tôi sớm đã
muốn đến hỏi thăm Diệp đại ca rồi, nhưng sư phụ của tôi sợ tôi đường đột, cho
nên đến bây giờ mới đến gặp Diệp đại ca. Lần trước tôi thiếu của anh một quả,
cũng đã chuyển cho tỷ tỷ của anh rồi, cám ơn Diệp đại ca.

Thấy thái độ của Diệp Mặc vẫn như trước không thay đổi, Mịch Vân thánh nữ lại
lần nữa đổi trở lại xưng hô Diệp đại ca.

Đường Bắc Vi đứng một bên nghe thấy người con gái thoạt nhìn cũng bằng tuổi
với cô không ngờ đã là Tiên Vương rồi, trong lòng cũng có chút chấn động. Lúc
này, cô không còn giống với lúc trước nữa, cô sớm đã hiểu ra tu vi của Tiên
giới. Tiên Vương cũng đã là Vị Tiên rồi, có thể nói thuộc vào tầng cao Tiên
giới rồi.

Diệp Mặc cũng có chút nhớ nhung Kế Hồn, tùy miệng hỏi:

– Kế Hồn tỷ tỷ của tôi dạo này tin tức thế nào?

– Tôi nghe nói Kế Hồn sư tỷ đến Hỗn Độn Tinh Vực, nói là đi tìm một loại Tiên
linh vật gì đó.

Mịch Vân thánh nữ rõ ràng cũng nghe được chút tin tức của Kế Hồn, Diệp Mặc bây
giờ hỏi đến, cô lập tức trả lời.

– Là Hỗn Độn Tinh Vực nào?

Diệp Mặc nghi ngờ hỏi.

Hắn đã đoán được Kế Hồn đến Hỗn Độn Tinh Vực chắc hẳn là vì chuyện hồi sinh
cho vị hôn phu Phong Hi của cô, chỉ có điều Hỗn Độn Tinh Vực có bốn lối vào,
ngoài lối vào Thiên Ngoại Tinh Vực còn chưa tìm được ra, thượng trung hạ thiên
vực đều có lối vào Hỗn Độn Tinh vực.

Mịch Vân thánh nữ lắc đầu nói:

– Cái này thì tôi cũng không biết.

– Đợi chút, tôi đi có chút chuyện.

Diệp Mặc nhìn thấy Vô Hồi Tiên đế của Vô Già Âm Hà cũng đã đến rồi, lập tức
nói với Mịch Vân và Đường Bắc Vi.

Vô Hồi Tiên đế dẫn theo đệ tử môn hạ đến tham gia Trát Khuê bí cảnh, đương
nhiên một Tiên đế như lão mặt không chỉ là dẫn đội, mà là đến thu mua Tiên
linh thảo. Mỗi lần Trát Khuê bí cảnh mở đều có vô số Tiên linh thảo tuôn ra,
bất kỳ một tông môn lớn nào cũng không muốn bỏ qua, huống chi là Vô Già Âm Hà
có bốn Tiên đế?

Lão cũng sớm nhìn thấy Diệp Mặc, đối với chuyện mà Diệp Mặc làm vài ngày trước
cũng biết rất rõ ràng. Nói thật, trong khoảng không gian sát cơ kia, lão cũng
đã bị Diệp Mặc dọa sợ rồi. Bây giờ Diệp Mặc đến, sắc mặt của lão lập tức có
chút không ổn.

– Diệp tông chủ, lâu rồi không gặp.

Không đợi Diệp Mặc nói chuyện, Vô Hồi Tiên đế cũng đã ôm quyền chào hỏi.

– Lâu rồi không gặp, Vô Hồi Tiên đế. Hôm nay tôi đến hỏi một chút, Vô Anh
Tiên đế của Vô Già Âm Hà ông đã đến chưa?

Diệp Mặc cũng không có chút thiện cảm gì với Vô Hồi Tiên đế này.

Vô Hồi Tiên đế biết rõ cái nhìn của Diệp Mặc với lão, lập tức đáp:

– Vô Anh tổ sư vẫn chưa về tông môn, chắc là vẫn còn trong hư không.

Diệp Mặc lập tức sững người, Vô Anh Tiên đế gần đến Tiên đế đỉnh phong rồi,
những Tiên đế này đều quay về rồi, mụ ta chẳng lẽ đến bây giờ vẫn chưa về sao?

Thấy Diệp Mặc có chút khó hiểu, Vô Hồi Tiên đế lại nói:

– Chẳng những là Vô Anh tổ sư chưa về, còn có vài vị Tiên đế khác cũng chưa
về. Vì sau khi chúng tôi từ đó đi ra, bị truyền tống đến các vị trí trong hư
không không giống nhau.

Khó trách đến bây giờ, Vô Anh Tiên đế cũng chưa đến Trát Khuê bí cảnh tìm hắn
gây sự, hóa ra là vẫn chưa về. Diệp Mặc mặc dù nghi ngờ, nhưng cũng không để ý
lắm, lại nói:

– Xong chuyện bên này rồi, tôi đến Cửa Phạm Tiên trì một chuyến, nếu như tôi
phát hiện Y Y Thánh nữ và Đinh Giới có chuyện gì, thì đừng trách tôi không
khách khí.

Sắc mặt Vô Hồi Tiên đế trầm xuống, cho dù Diệp Mặc là một Tiên đế, nhưng kiểu
uy hiếp như này trước mặt mình, sắc mặt lão cũng không kìm chế nổi, lập tức hừ
lạnh một tiếng nói:

– Người của Cửu Phạm Tiên trì sớm đã đến rồi, anh có thể đi hỏi. Xem xem tôi
đối xử với bọn họ như nào?

Diệp Mặc nghe thấy Vô Hồi Tiên đế nói vậy, thần thức quét ra ngoài, lúc này
mới chú ý đến một tông môn đứng ở một nơi không thu hút tầm nhìn lắm. Nếu
không phải Diệp Mặc nhìn thấy một nữ đệ tử bên hông có buộc một miếng ngọc bội
có khắc “Cửu Phạm Tiên trì”, thì hắn quả thực cũng không biết tông môn có mấy
người lẻ tẻ này chính là Cửu Phạm Tiên trì.

Biết người của Cửu Phạm Tiên trì đến rồi, Diệp Mặc cũng không thèm để ý đến Vô
Hồi Tiên đế nữa, trực tiếp đi về phía Cửu Phạm Tiên trì.

Nữ đệ tử của Cửu Phạm Tiên trì rõ ràng không biết lai lịch của Diệp Mặc, xem
ra bọn họ cũng không biết Trát Khuê Tiên thành xảy ra chuyện gì, Diệp Mặc sau
khi đến, lập tức có hai nữ đệ tử chặn đường Diệp Mặc lại.

Cửu Phạm Tiên trì vốn dĩ ít xuất hiện, đệ tử cũng không nghe ngóng chuyện bên
ngoài, cho nên không biết Diệp Mặc là chuyện bình thường.

– Nơi của Cửu Phạm Tiên trì cấm nam nhân vào, mời vị tiền bối này dừng bước.

Một Đại La nữ tiên mặt tròn đứng lên chặn đường Diệp Mặc.

Diệp Mặc ôm quyền nói:

– Tôi muốn hỏi một chút Y Y Thánh nữ có đến hay không. Bây giờ cô ấy ở tông
môn, hay cũng đã đến đây rồi?

Diệp Mặc đương nhiên biết Y Y Thánh nữ còn chưa đến, hắn hỏi như này cũng chỉ
là muốn xác định Y Y Thánh nữ có phải từ Vô Già Âm Hà rời đi hay không. Nếu
như Y Y Thánh nữ về tông môn rồi, thì Đinh Giới chắc chắn cũng quay về rồi.

– Hả…

Hai nữ tiên của Cửu Phạm Tiên trì này nghe thấy Diệp Mặc hỏi về Y Y Thánh nữ,
lập tức sững người.

– Ai tìm Y Y Thánh nữ?

Một giọng nói có chút mệt mỏi hỏi, mặc dù thần thức của Diệp Mặc còn chưa quét
vào trong, nhưng cũng biết người nói câu này thần thức cũng bị thương rồi.

– Tôi là Diệp Mặc, là bạn của Y Y Thánh nữ, lần này…

Diệp Mặc còn chưa nói xong, một tiếng ngạc nhiên cắt ngang:

– Anh là Diệp Mặc? Tĩnh Tuyết, cho vào.

Rõ ràng người nói câu nói này, lúc trước cũng nghe nói đến danh tính của Diệp
Mặc.

– Cô nói Diệp Mặc là anh của cô?

Mịch Vân thánh nữ nhìn Diệp Mặc tiến vào Cửu Phạm Tiên trì, ngạc nhiên hỏi
Đường Bắc Vi một câu.

– Đúng vậy, Diệp Mặc chính là anh trai tôi.

Đường Bắc Vi khẽ gật đầu, Mịch Vân thánh nữ mặc dù có mạng che mặt, nhưng khí
chất cao cao tại thượng như này khiến cô không quen, cô không thích nhiều lời
với những người con gái như này.

Mịch Vân thánh nữ nhìn Đường Bắc Vi một chút, Diệp Mặc rất thần bí, nhưng có
thần bí đi nữa, cũng không có chuyện hắn họ Diệp, mà lại có một muội muội họ
Đường được, giống như tỷ tỷ Kế Hồn của hắn cũng không mang họ Diệp. Diệp Mặc
này ngoài thích nhận tỷ tỷ ra, còn thích nhận muội muội nữa, đúng là một tên
háo sắc cổ quái.

– Tiểu cô nương, không có chuyện thì về đi, đây không phải là nơi cô nên đến.
Muốn tìm cách tiếp cận với lão đại à, nói thật cho cô biết nhé, lão đại có Mục
Tiểu Vận rồi, cô tiết kiệm chút sức lực đi.

Vô Ảnh cảm thấy thái độ từ trên nhìn xuống của Mịch Vân thánh nữ với Đường Bắc
Vi, trong lòng cực kỳ không thích, trực tiếp đứng ra nói một câu.

Mịch Vân thánh nữ mặc dù che một miếng vải mỏng trên mặt, nhưng nghe thấy lời
này của Vô Ảnh, sắc mặt cũng có chút nóng lên. Mặc dù cô không có suy nghĩ như
Vô Ảnh nói, nhưng tiếp cận Diệp Mặc cũng có ý tứ giao hảo một chút. Vô Ảnh là
ai, cô sớm cũng nghe nói rồi, chẳng những nghe nói trong Tiểu thiên vực, hơn
nữa đến Trát Khuê Tiên thành cũng như sấm bên tai. Đó là một tên có thể thôn
phệ thần thông Tiên đế, ai dám đắc tội với nó chứ?

– Bắc Vi muội muội, tôi cáo từ đây, có thời gian rảnh thì đến Phiêu Miễu tiên
trì của tôi, tôi nhất định hoan nghênh đón tiếp.

Mịch Vân mau chóng nói.

Đường Bắc Vi vốn dĩ ước gì Mịch Vân thánh nữ đi sớm một chút, cô quả thực
không muốn người con gái như này lượn tới lượn lui trước mặt ca ca, mấy tỷ tỷ
không ở đây, chẳng may ca ca bị câu dẫn thì làm sao?

Nhưng khi cô nghe thấy cái tên Mục Tiểu Vận trong lòng cũng rất giật mình rồi,
vì Mục Tiểu Vận cô sớm cũng nghe qua nhiều lần. Chỉ có điều không đợi cô hỏi
Diệp Mặc, thì Mịch Vân thánh nữ không ngờ nói cô là người của Phiêu Miễu tiên
trì.

– Cô là người của Phiêu Miễu tiên trì?

Đường Bắc Vi lại sửng sốt hỏi lại.

Mịch Vân thánh nữ khẽ gật đầu nói:

– Đúng vậy, tôi là người của Phiêu Miễu tiên trì, sao thế?

– Tỷ tỷ của tôi trước kia cũng là người của Phiêu Miễu tiên trì.

Đường Bắc Vi nói xong bỗng nhiên cảm thấy có chút ngượng ngùng, Phiêu Miễu
tiên trì nơi mà chị dâu Khinh Tuyết ở cũng chỉ là một tông môn tám sao của Tu
Chân giới mà thôi, Mịch Vân thánh nữ trước mặt này cũng đã là Tiên Vương rồi,
quả thực kém quá xa.

– Hả, tỷ tỷ của cô không ngờ cũng là người của Phiêu Miễu tiên trì? Ở Phiêu
Miễu tiên trì của vị diện nào?

Mịch Vân thánh nữa lập tức lộ vẻ vui sướng, vốn dĩ vẻ mặt có chút ngượng ngùng
cũng nhanh chóng được hòa hoãn.

Đường Bắc Vi cũng không ngờ Phiêu Miễu tiên trì ở các vị diện khác còn có phân
nhánh nữa, cô ngược lại có chút ngượng ngùng nói:

– Khinh Tuyết tỷ chỉ ở lại Phiêu Miễu tiên trì vài năm, ca ca tôi liền dẫn tỷ
tỷ ấy đi.

Mịch Vân vừa định nói chuyện, liền cảm thấy tin tức của sư phụ mình, vội vàng
nói với Đường Bắc Vi:

– Bắc Vi, sư phụ tôi gọi tôi, tôi đi trước đây, đợi lát nữa rảnh chúng ta lại
nói chuyện tiếp.

Đợi Mịch Vân thánh nữ đi rồi, Vô Ảnh lúc này mới đắc ý nói:

– Nhìn thấy rồi chứ, người con gái này ca thở cái liền đi rồi, lần sau có
chuyện cứ trực tiếp gọi ca ra mặt. Không có chuyện gì là ca không làm được, ca
chỉ cần há to miệng…

Vô Ảnh vốn dĩ cao thâm mạc trắc trong mắt Đường Bắc Vi, bỗng nhiên trở nên có
chút không đáng tin cậy. Nhưng nghĩ đến lúc trước Vô Ảnh đúng là giúp Diệp
Mặc, cho nên cũng rất khách khí nói:

– Vậy thì cám ơn nhiều nhé, Vô Ảnh đại ca.

Nghe thấy Đường Bắc Vi gọi mình là đại ca, Vô Ảnh lập tức vui vẻ nhỏ giọng
nói:

– Nhớ kỹ nhá, khi lão đại ở đây, em cứ gọi thẳng ca là Vô Ảnh là được rồi.
Nếu như không có lão đại, thì cứ tùy tiện gọi, hắc hắc, tùy tiện là được.

Trán Đường Bắc Vi lập tức xuất hiện một vệt đen, Vô Ảnh này quả thực không
đáng tin cậy.

Vô Ảnh còn chưa chú ý đến ấn tượng của nó trong Đường Bắc Vi cũng đã quay một
vòng lớn, vẫn không ngừng nghỉ nói:

– Tiểu muội muội, lão đại đối với em thật là tốt. Em xem, cái lão già tên Vô
Hồi kia, lão truy sát lão đại mấy tháng, bây giờ lão đại cũng chưa giết lão.
Cái thương hội chó chết gì đó, đắc tội với em, lão đại liền giết chết hai Tiên
đế, diệt trừ thương hội. Nếu là lão Vô Hồi kia truy sát em hai tháng, lão đại
sớm đã tiêu diệt lão rồi, em nhìn xem lão đại đối xử với em thật tốt.

Đường Bắc Vi trong lòng cảm động, nhưng nghe thấy chuyện Vô Hồi Tiên đế truy
sát Diệp Mặc, lập tức giật mình:

– Anh của em còn bị người ta truy sát nữa? Có chuyện gì vậy?

– Lão đại bị truy sát, cũng là chuyện quá bình thường, cũng không phải một
hai lần. Nhưng lần này ca là nghe Tiểu Băng Sâm nói, Tiểu Băng Sâm quá vô
dụng, nếu là ca, ca sớm đã há miệng một cái, ha ha…

Lúc này Tiểu Băng Sâm và lão đại không có ở đây, Vô Ảnh liền tủy ý thổi da
trâu trước mặt Đường Bắc Vi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.