Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1785: Cách của Diệp Mặc.


Thiếu gia bị bỏ rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ

Chương 1783: Cách của Diệp Mặc.

Nguồn dịch: Nhóm dịch Friendship

Sưu tầm:

Biên tập: metruyen

Nguồn truyện: kenwen

– Lập tức đi điều tra tung tích của người này.

Người đàn ông mặc áo bào tím đứng dậy nói, lúc này gã cũng không còn tâm trạng
ở lại đây nữa rồi.

Gã căn bản không ngờ mình dồn hết tâm tư, nhưng người khả nghi thực sự lại
chạy thoát ngay dưới mặt mình, điều này quả thực là bạt tai trước mặt.

Diệp Mặc không biết chủ nhân của ụ đá này đang tìm hắn, hắn còn cho rằng tìm
hắn chính là người cùng tranh giành Chân Minh Nê với hắn. Nhưng cho dù hắn
biết rồi, hắn cũng sẽ không để ý, thậm chí Hồng Vũ tiên thành hắn cũng sẽ
không lại nghênh nghênh ngang ngang quay lại nữa.

Nhìn ngọc bài truyền tống trận trong tay không có chút thay đổi gì, Diệp Mặc
trong lòng cũng rất hài lòng. Hắn dùng chưa đến hai năm, hoàn thành công việc
tỉ mỉ này, trên thực tế còn cách thời gian Tiểu thiên vực mở cửa ba ngày,

Sau khi thu hồi trận bàn thời gian, Diệp Mặc đang định ra khỏi Thế giới trang
vàng, lại cảm thấy trong bốn trận pháp giám sát hắn bố trí phía trước, có một
cái lại truyền đến từng đợt chấn động mơ hồ, chấn động mơ hồ đó quá lợi hại,
khiến hắn căn bản không thể nào nhìn rõ trận pháp giám sát đang giám sát là
thứ gì.

Diệp Mặc ngay lập tức dừng lại không ra ngoài nữa, lập tức càng thêm chú ý
quan sát.

Từng vết nứt kinh khủng trên mặt đất bị trận pháp giám sát của Diệp Mặc hoàn
toàn bắt đến, sau đó cát bụi văng đầy trời, một người đàn ông mặc áo bào tím
xuất hiện trong trận pháp giám sát

Trước mặt người đàn ông mặc áo bào tím này còn có một Tiên nhân trung niên
đang bò lổm ngổm, Diệp Mặc không nhìn thấy tu vi của Tiên nhân trung niên này
trong trận pháp giám sát, nhưng chắc chắn tu vi của Tiên nhân trung niên này
tuyệt đối không thấp hơn Tiên tôn.

Diệp Mặc bố trí trận bàn giám sát này quá xa, không thể nào nghe rõ âm thanh
của đối phương, đáng tiếc là Diệp Mặc cũng không hiểu môi ngữ. Chỉ có thể đại
khái đoán chắc là người Tiên nhân trung niên này đang đối chiến cùng người đàn
ông áo bào tím kia, kết quả Tiên nhân trung niên kia không phải là đối thủ của
người đàn ông áo bào tím.

Nghĩ tới đây Diệp Mặc hoảng hốt, một Tiên tôn cũng không đánh nổi người đàn
ông mặc áo bào tím kia, hơn nữa người đàn ông áo bào tím thoạt nhìn giống như
không ra chút khí lực gì, tên này chẳng lẽ là Tiên đế hay sao?

Một Tiên đế và một Tiên tôn, tại sao lại ra tay đánh nhau trong này? Nơi này
mặc dù không gần Hồng Vũ tiên thành, nhưng so với Hồng Vũ tiên thành có Tiên
đế, thì chẳng phải quá xa sao.

Kiểu đánh nhau khích liệt này chắc chắn sẽ khiến Tiên đế chú ý, vì sao đến
bây giờ Tiên đế vẫn chưa ra?

Diệp Mặc không dám nhìn hiện trường đánh nhau kia nữa, cho dù thông qua trận
bàn giám sát hắn cũng không dám nhìn nữa. Thần thức của Tiên đế rất mạnh, chỉ
cần chú ý đến mình một chút thì có thể bị phát hiện ra.

Thu hồi thần thức lại, Diệp Mặc trốn trong Thế giới trang vàng không dám tùy
tiện thi triển thần thức của mình, chỉ là luyện chế ra mấy lò Phi Tuyết đan.

Lại hai ngày nữa trôi qua, Diệp Mặc lúc này mới cẩn thận lại lần nữa quan sát
trận bàn giám sát của mình, lại phát hiện người đàn ông mặc áo bào tím cũng đã
đi rồi. Tiên tôn trung niên bị gã đánh bại lại càng không biết đi đâu rồi,
Diệp Mặc đoán chắc là bị tiêu diệt thành tro bụi rồi.

Lúc này Diệp Mặc mới cẩn thận từ trong Thế giới trang vàng đi ra, thu trận
pháp ẩn nấp của mình, đồng thời phóng ra Thời Không Toa nhanh chóng rời khỏi
nơi này, bay về phía Hồng Vũ tiên thành.

Ở một nơi gần với Hồng Vũ tiên thành, Diệp Mặc thu lại Thời Không Toa, đồng
thời phát cho Mịch Vân thánh nữa một tin tức.

Chỉ một canh giờ sau, Mịch Vân thánh nữ liền vội vã đến ngoài thành nơi mà
Diệp Mặc đang ở, Diệp Mặc chú ý một chút, phát hiện cũng không có ai theo dõi.

Mịch Vân thánh nữ vội vàng như vậy, có thể thấy cô rất sợ Diệp Mặc lừa cô
thật.

– Gấp chết tôi rồi, anh làm sao lại biến mất một phát nhiều ngày như vậy.
May mà tôi tin anh, cũng không đi hỏi.

Mịch Vân thánh nữ sau khi thấy Diệp Mặc lập tức nói.

Diệp Mặc biết rõ nơi này không thể ở lâu được, thần thức vực của hắn xác định
xung quanh không có ai, cũng không có thần thức nào đến, lúc này mới lấy ra
ngọc bài đưa cho Mịch Vân thánh nữ nói:

– Bây giờ tất cả các thứ cũng không cần nói nhiều nữa, tôi đắc tội với người
ta, cần phải lập tức rời khỏi đây. Tiểu thiên vực tôi không đến nữa, chẳng may
bị điều tra ra, thì tôi cũng không dễ làm. Bây giờ ngọc bài đưa cho cô rồi,
nếu như cô lấy được nhiều Bồng Việt tiên quả trong Tiểu thế giới, cô chỉ cần
cho tôi một quả là được rồi, tôi đi trước đây.

Nói xong không gian xung quanh hai người bỗng từng đợt sóng gió nổi lên,
trong nháy mắt, Diệp Mặc liền biến mất.

– Thuấn Di?

Mịch Vân thánh nữ sững người lặp lại một câu.

Vừa rồi cô còn chưa kịp phản ứng gì với lời nói của Diệp Mặc, Diệp Mặc vội
vàng đưa ngọc bài vào trong tay cô, rồi trong nháy mắt liền biến mất.

Mịch Vân thánh nữ vô cùng chấn động, cô không ngờ Diệp Mặc chỉ là một Đại La
Tiên sơ kỳ lại có thể Thuấn Di được, cái này quả thực quá nghịch thiên. Thuấn
Di là đạo pháp thần thông cao cấp, một Đại La Tiên lại có thể nắm được đạo
pháp thần thông cao cấp này sao?

Điều tiếc nuối duy nhất chính là không gian mà Diệp Mặc Thuấn Dĩ có dao động
quá lớn, loại dao động không gian này, người khác muốn tìm được hắn cũng không
khó khăn lắm. Nếu như có một ngày Diệp Mặc có thể để dao động không gian Thuấn
Di giảm đi chút, thì đây lại là một môn thần thông cực kỳ lợi hại, hắn làm sao
có nhiều thần thông đáng sợ như vậy được?

Đang trong lúc Mịch Vân thánh nữ vẫn còn đang khiếp sợ và nghi ngờ, thì không
gian xung quanh lại lần nữa chấn động, Diệp Mặc trong nháy mắt lại xuất hiện
trước mặt Mịch Vân thánh nữ. Diệp Mặc hạ xuống, không gian xung quanh chấn
động lại càng lớn, thậm chí ngay cả thần thức cũng không thể định vị chính xác
được.

Diệp Mặc lại lần nữa Thuấn Di trở về, có chút áy náy nói:

– Tôi truyền công pháp ẩn nấp cho cô trước, sau khi cô ra ngoài, tôi lại
truyền tin cho cô.

Nói xong, Diệp Mặc lại không đợi Mịch Vân thánh nữ trả lời, rồi đưa cho Mịch
Vân thánh nữ một ngọc giản, sau đó lại một trận dao động không gian lần nữa,
trong nháy mắt biến mất.

Mịch Vân thánh nữ lắc đầu, dao động không gian mạnh như này, nếu là cô thì
cũng không Thuấn Di rồi.

Diệp Mặc lúc này thở dài, hắn tổng cộng thông qua mấy lần dao động không gian
Thuấn Di, trong lúc Mịch Vân thánh nữ không để ý tiến vào trận vân truyền
tống được luyện chế từ Chân Minh Nê trong ngọc bài.

Trận vân không gian này vì dùng Chân Minh Nê cực ít, chỉ có không gian đủ
một người miễn cưỡng nằm, nhưng đối với Diệp Mặc mà nói cũng đủ rồi, hắn vừa
tiến vào không gian trận vân này, lập tức vận chuyển Tam Sinh quyết, khí tức
toàn thân trở nên ẩn nặc.

Mặc dù trận vân của hắn cũng đã giống với khí tức của trận vân lúc đầu, không
có chút khác biệt nào, nhưng ăn gian trước mặt Tiên đế, Diệp Mặc cũng phải vô
cùng cẩn thận.

Vốn dĩ hắn định nói với Mịch Vân thánh nữ, mình tiến vào trong ngọc bài, nhưng
lại sợ Mịch Vân thánh nữ lộ sơ hở. Trước mặt Tiên đế, một Đại La Tiên thực sự
cũng không có chút tư cách nào.

Mịch Vân thánh nữ nhìn miếng ngọc giản mà Diệp Mặc đưa, công pháp ẩn nấp bên
trong quả thực còn tốt hơn của cô nhiều, lập tức vô cùng sung sướng cất miếng
ngọc bài và ngọc giản đi, vội vàng quay lại Hồng Vũ tiên thành.

Mặc dù lần giao dịch này đổi thẻ bài, nhưng đối với cô mà nói cũng tốt hơn
chút, dù sao mang Diệp Mặc tiến vào Tiểu ghế giới cũng rất nguy hiểm. Còn lần
này cô chỉ cần đưa cho Diệp Mặc một quả Bồng Việt Tiên quả là được rồi, cô
chắc chắn bằng lòng. Tiểu thế giới bao nhiêu năm cũng chưa mở cửa, tiên quả và
tiên linh thảo trong đó chất đống, một quả Bồng Việt Tiên quả cũng là cái gì.

Trên quảng trường rộng lớn của Hồng Vũ tiên thành, lúc này cũng đã chật kín
người, so với mười ngày trước thì người đến đây còn đông hơn. Vì hôm này là
ngày tiến vào Tiểu thế giới.

Mặc dù danh sách chỉ có một nghìn một trăm người, nhưng ai không muốn xem xem
bộ dạng của Tiểu thiên vực, ai không muốn biết bên trong Tiểu thiên vực rốt
cục có những bảo bối gì cơ chứ?

Dường như biết hôm nay có rất nhiều người, Vị Phong tiên đế sớm đã xuất hiện
trên cao đài giữa quảng trường. Trên cao đài chính giữa quảng trường có một
truyền tống trận, trên truyền tống trận còn có một trận pháp giám sát bốn mặt
cực lớn nữa.

Sau khi Vị Phong tiên đế đi ra, những Tiên đế còn lại cũng lần lượt ra hết,
lần này không ngờ một lần lại có mười hai vị Tiên đế đến, so với mười ngày
trước cũng nhiều hơn mấy vị.

Vị Phong tiên đế đứng trên đài cao ôm quyền hướng xuống dưới, sau đó sảng
giọng nói:

– Cám ơn các vị bằng hữu của các đại thiên vực đến tham gia thịnh hội lần này
của Thanh Vi Thiên, lần này sau khi Tiểu thiên vực mở cửa sẽ xuất hiện lượng
lớn Tiên tài cao cấp, thậm chí những Tiên tài mấy trăm đến hàng nghìn hàng vạn
năm nay chưa xuất hiện cũng sẽ xuất hiện. Nhưng vì danh sách tiến vào Tiểu
thiên vực có hạn, cho nên chúng tôi quyết định ba ngày sau, đợi chư vị thiên
tài tiến vào Tiểu thiên vực từ Tiểu thiên vực đi ra rồi, lập tức sẽ tổ chức
đại hội đấu giá công khai trên quảng trường, vật phẩm đấu giá chính là những
thứ mà Tiên nhân lấy được trong Tiểu thiên vực…

Vì có Tiên đế trấn thủ, danh sách tăng thêm có hạn, rất nhiều người cũng rất
thất vọng về những đồ tốt lấy được từ trong Tiểu thế giới. Bây giờ Vị Phong
tiên đế nói như vậy, khác gì ọi người cơ hội. Chỉ cần anh có tiên tinh, thì
anh có thể lấy để đổi lấy tài nguyên tu luyện tốt nhất, hoặc là Tiên tài cao
cấp.

Lập tức không khí trên quảng trường lại lần nữa náo nhiệt, rất nhiều người có
lượng lớn Tiên tinh cũng nóng lòng lắm rồi, có một số người thậm chí còn bắt
đầu liên hợp lại, chuẩn bị gộp tiên tinh để mua Tiên tài cao cấp.

Vị Phong tiên đế cũng rất hài lòng khẽ gật đầu đối với phản ứng phía dưới, sau
đó tiếp tục nói:

– Xin mời 1100 tinh anh tham gia vào Tiểu thiên vực lên đài…

Sau khi Vị Phong tiên đế gọi, 1100 Đại La Tiên có ngọc bài lần lượt lên đài.
Mặc dù là 1100 người, nhưng trên cao đài vô cùng rộng lớn, vẫn có vẻ hơi rộng
rãi.

Kế Khôn đứng trên đài cao quét thần thức tứ phía, nhanh chóng cô liền ảm đạm,
cô không nhìn thấy em trai Diệp Mặc của mình đâu. Có thể thấy em trai không
lấy được ngọc bài, chắc là rời khỏi Hồng Vũ tiên thành rồi, lúc trước cô bị
người của sư môn bảo hộ, biết Diệp Mặc rời khỏi Hồng Vũ tiên thành cũng là
chuyện của mấy ngày sau rồi.

– Bây giờ mời Long Hà đại đế nói một chút về quy tắc vào Tiểu thiên vực, đồng
thời nói qua những người nào không thể tiến vào Tiểu thiên vực.

Vị Phong tiên đế sau khi nói xong, lập tức đứng sang một bên.

Long Hà đại đế với tư cách là một trong tứ đại đế thoạt nhìn rất bình thường,
thậm chí là một người đàn ông trung niên nếu lẫn trong đám người bình thường
thì cũng không phát hiện ra được, sắc mặt mỉm cười, lộ vẻ hiền hòa hòa ái.
Nhưng tất cả mọi người trong này biết rõ, Long Hà là một trong bốn đại đế, một
tát tùy ý của ông cũng có thể phá vỡ hơn mười tiên thành, thậm chí là một
Thiên vực cũng không chịu nổi sự hành hạ của ông.

Long Hà đại đế đi đến nhếch miệng cười, trên quảng trường dường như ai cũng có
thể cảm nhận được khí chất ôn hòa của Long Hà đại đế.

– Tiến vào Tiểu thiên vực cũng không dễ dàng gì, cần mười vị Tiên đế chúng
tôi đồng thời mở lỗ hổng hư không, mới có thể miễn cưỡng đi vào, cho nên danh
sách có hạn. Vì công bằng, trong này có người mang theo thế giới không gian,
mời đứng ra, nếu không tịch thu ngọc bài tước tư cách tham gia.

Long Hà đại đế nói giống như sắt thép đánh lên người một số người mang theo
tiểu thế giới, hoặc là mang theo những không gian khác muốn ăn gian, mặc dù
Long Hà đại đế nói rất khéo, nhưng mọi người đều biết ý tứ của Long Hà đại đế.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.