Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1711: Thanh hỏa Tử Niết cấp 3


Đẳng cấp của Tử Đao đã đến tiên khí lục phẩm đỉnh cao, gần như tương đương với
bán thất phẩm rồi.. . Diệp Mặc tin tưởng nếu như hắn là một tông sư tiên khí
thượng phẩm, thì Tử Đao nhất định sẽ trở thành một thanh tiên khí thất phẩm.

Thu hồi Tử Đao xong, Diệp Mặc từ bỏ ý định sử dụng Độn Thiên kim để thăng cấp
Thanh Nguyệt. Vốn là hắn dự định nếu như Tử Đao có thể tăng lên tới tiên khí
thất phẩm, hắn sẽ nâng cấp lại Thanh Nguyệt. Nhưng bây giờ Tử Đao mới là lục
phẩm đỉnh cao, cho thấy hắn cách trình độ tông sư tiên khí còn kém một chút
xíu.

Không phải là tông sư tiên khí, hắn không cần thiết phải nâng cấp Thanh
Nguyệt, đến lúc đó lãng phí vật liệu, Thanh Nguyệt bây giờ đã tương đương với
tiên khí phi hành lục phẩm, nâng cấp mà không đến thất phẩm, thì không cần
thiết phải tiếp tục nữa.

Diệp Mặc lại một lần nữa lấy ra Thiên hỏa 'Thanh Như Hiểu Thiên’, 'Thanh Như
Hiểu Thiên' đã là màu tím nhạt, với nhiều thất luyện thạch như vậy trên người
Diệp Mặc , bất cứ lúc nào cũng có thể làm cho 'Thanh Như Hiểu Thiên' niết bàn.
Nhưng Diệp Mặc cũng không làm như vậy, hắn chỉ lấy ra một viên Thất Luyện
Thạch ngũ sắc, sau khi Thất Luyện Thạch tới gần 'Thanh Như Hiểu Thiên', lập
tức liền bị ngọn lửa cuốn đi, ngọn lửa màu tím nhạt kia bắt đầu cuồn cuộn bốc
lên, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, 'Thanh Như Hiểu Thiên' màu tím nhạt đã
thăng cấp trở thành màu tím sậm.

Diệp Mặc không tiếp tục lấy Thất Luyện Thạch ra nuôi 'Thanh như Hiểu Thiên’
nữa, hắn biết bỏ thêm Thất Luyện Thạch vào nữa, 'Thanh như Hiểu Thiên' sắp sửa
niết bàn rồi. Thất Luyện Thạch là đồ tốt, nhưng sự niết bàn của 'Thanh Như
Hiểu Thiên' đối với Diệp Mặc mà nói là vô cùng quan trọng.

'Vụ Liên Tâm Hỏa' là ngọn lửa mà Diệp Mặc thường dùng, hơn nữa lúc trước hắn
cũng không có ngọn lửa đã niết bàn, nên mới dùng Thất Luyện Thạch niết bàn.
'Thanh Như Hiểu Thiên' lại không giống vậy, 'Thanh Như Hiểu Thiên' là tiên khí
có sức tấn công mạnh mà Diệp Mặc giữ lại, phải dùng đồ tốt nhất niết bàn mới
được.

Mà đối với ngọn lửa mà nói thứ để niết bàn tốt nhất không gì qua được 'Tinh
Không Viêm Tủy', 'Tinh Không Viêm Tủy' có giá vô cùng lớn, cho dù là Tiên đế
cũng không thể tự nhiên mà lấy được thứ đồ tốt này.

Nhưng Diệp Mặc có một khối quặng mềm lấy được từ Diễm Hải cấm địa trong Tu
Chân Giới, khối quặng kia vẫn cứ mềm như là đậu hũ, lúc hắn là Hóa Chân,
thần thức thực sự là không dám đụng vào. Lúc trước vì hắn là một tông sư trận
pháp, mới dùng trận pháp vây lại để thu hồi khối quặng kia.

Sau khi thu lại quặng mềm kia, Diệp Mặc một mực hoài nghi đó chính là 'Tinh
Không Viêm Tủy'. Đáng tiếc là hắn đã dùng 'Vụ Liên Tâm Hỏa' thí nghiệm qua,
cũng không biết 'Vụ Liên Tâm Hỏa' của hắn đẳng cấp quá thấp, hay là thứ kia
căn bản không phải là 'Tinh Không Viêm Tủy’, kết quả 'Vụ Liên Tâm Hỏa' căn bản
là không thể nuốt chửng khối quặng mềm kia.

Hiện tại hắn đã là tu vi Đại Ất Tiên, cộng thêm 'Thanh Như Hiểu Thiên' cũng đã
đến lúc niết bàn rồi, cho nên một lần nữa hắn lại lấy khối quặng mềm kia ra.

Diệp Mặc mở cái hộp dùng 'Cực Diễm Tinh Kim' luyện chế ra, thần thức cẩn thận
thăm dò vào bên trong một lần nữa. trước đây thần thức của hắn vừa mới tiếp
xúc đến khối quặng mềm, thì lập tức phun ra một ngụm máu tươi. Mà lần này tu
vi của hắn so với lúc trước đã tăng lên đâu chỉ ngàn vạn lần, Diệp Mặc nghĩ
bây giờ thần thức của hắn hẳn là có thể quét vào trong.

Thần thức của Diệp Mặc tiếp xúc với khối quặng mềm, đã không còn cái loại
cảm giác đáng sợ như lúc trước nữa, hắn thở phào nhẹ nhõm, thần thức lại tiếp
tục thâm nhập vào khối quặng mềm.

Bỗng nhiên, một ngọn lửa cực kỳ kinh khủng phun đến, Diệp Mặc cảm giác đầu óc
của mình lại một lần nữa tê rần, tựa như khối quặng mềm kia vẫn còn ngọn lửa
vô tận. Diệp Mặc cũng cảm giác thần thức của hắn còn chưa tới gần trung tâm
ngọn lửa kia, đã bị cuốn vào rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy, ngọn lửa đáng sợ
kia đã sắp đốt tới thức hải của hắn.

Không ổn, trước tiên Diệp Mặc muốn thu hồi thần thức của mình. Nhưng hắn lập
tức liền phát hiện thần thức của mình căn bản là không cách nào thu hồi lại
được, sau một khắc, thức hải của hắn tê rần, thần thức của hắn không hiểu vì
sao đã thiếu đi một chút.

Phụt…

Diệp Mặc lại phun ra một ngụm máu tươi, khối quặng mềm này không biết là vật
gì, mà lại có thể thiêu hủy thần thức, mà thần thức dư thừa của hắn vậy mà
lại thu không về được.

Diệp Mặc cũng không kịp nghĩ tới những cái khác nữa, luôn cả cái hộp và khối
quặng mềm, ném hết vào giữa ngọn lửa 'Thanh Như Hiểu Thiên'.

Uỳnh…

Sau khi khối quặng mềm kia cùng với cái hộp đều bị Diệp Mặc ném vào trong ngọn
lửa, ngọn lửa 'Thanh như Hiểu Thiên' uỳnh một tiếng liền bùng lên, lập tức
liền vọt ra khỏi lòng bàn tay Diệp Mặc, lơ lửng trên không trung, sau đó không
ngừng quay cuồng nhảy nhót, từng luồng ánh sáng màu xanh từ trong ngọn lửa bắn
ra, chiếu rọi toàn bộ thế giới trang vàng đều là màu xanh.

Diệp Mặc sắc mặt tái nhợt rút lui ra xa vài trăm mét, lúc này mới phát hiện Vô
Ảnh cũng kinh hoảng không thôi như hắn, chỉ nhìn chằm chằm màu xanh đang quay
cuồng không dứt kia.

Diệp Mặc cảm giác mình vừa rồi tựa như đã làm một việc rất không tốt, hắn lấy
ra trận kỳ bố trí mấy trận pháp phòng ngự, phòng ngự cho 'Khổ Trúc' cùng 'cây
Hỗn độn', lúc này mới cùng Vô ảnh trốn bên rìa trận pháp phòng ngự nhìn ngọn
lửa đang bốc lên cuồn cuộn không thôi kia.

'Thanh Như Hiểu Thiên' gặp phải thứ được nghi là 'Tinh Không Viêm Tủy' kia,
vậy mà lại phát ra thanh thế lớn như vậy, đây quả thực là quá kinh người.

Giọt giọt chất lỏng màu vàng từ trong ngọn lửa cuồn cuộn của 'Thanh Như Hiểu
Thiên' nhỏ xuống, thần thức của Diệp Mặc bắt được, đó chính là chất lỏng sau
khi Cực Diễm Tinh Kim bị hòa tan. Xem ra 'Thanh Như Hiểu Thiên' vẫn kén chọn
vô cùng, trực tiếp quăng Cực Diễm Tinh Kim ra, lại chăm chăm vây lấy khối
quặng mềm như đậu hủ này.

Ngọn lửa cuồn cuộn càng lúc càng lớn, sắc mặt Diệp Mặc cũng càng ngày càng khó
coi, ngọn lửa đáng sợ như này, một khi đến gần vườn tiên dược của hắn, toàn bộ
Khổ Trúc gì đó sẽ bị hủy diệt hết.

Diệp Mặc thử dùng thần thức đi trao đổi với 'Thanh Như Hiểu Thiên’, lại ngạc
nhiên phát hiện, thần thức của mình có thể trao đổi thông suốt với 'Thanh Như
Hiểu Thiên'. Nói cách khác ngọn lửa này sau khi nuốt chửng đậu hủ mềm xong,
cũng không hề thoát ly khống chế của hắn.

Lập tức Diệp Mặc liền chỉ huy 'Thanh Như Hiểu Thiên' chạy xa một chút, đừng
tàn sát bừa bãi ở gần chỗ này. Quả nhiên 'Thanh Như Hiểu Thiên' trực tiếp
hướng chỗ đằng xa cuồn cuộn rời đi, trong ngọn lửa mang theo sự nhảy nhót và
kích động cực độ, hiển nhiên khối đậu hủ mềm kia đối với 'Thanh Như Hiểu
Thiên' có tác dụng cực kỳ quan trọng.

Mãi đến sau ngày thứ bảy, 'Thanh Như Hiểu Thiên' mới ngừng nhảy nhót, dần dần
thu nhỏ lại, cuối cùng giống như một nụ hoa hàm chứa mong muốn nở ra cực đẹp,
lơ lửng giữa không trung, Diệp Mặc tay khẽ vẫy, 'Thanh như Hiểu Thiên' kia lập
tức bay lên rơi vào lòng bàn tay Diệp Mặc. Bên ngoài ngọn lửa giống như nụ hoa
kia mang theo một lớp màu vàng kim nhàn nhạt, mà trung tâm ngọn lửa lại là màu
sắc rất xanh.

Một loại ý niệm vui mừng truyền cho Diệp Mặc, khiến cho Diệp Mặc ngạc nhiên
vui mừng hiểu ra, 'Thanh như Hiểu Thiên' vẫn là 'Thanh như Hiểu Thiên’ của
hắn, nhưng lúc này 'Thanh như Hiểu Thiên' đã niết bàn trở thành ngọn lửa Tử
niết cấp một rồi.

Tử niết của 'Thanh như Hiểu Thiên' không giống như 'Vụ Liên Tâm Hỏa', chính
giữa 'Thanh như Hiểu Thiên' còn mang theo một chút màu sắc xanh biếc. Hơn nữa
'Thanh như Hiểu Thiên' niết bàn cần thời gian bảy ngày, mà 'Vụ Liên Tâm Hỏa'
chỉ cần thời gian một ngày, xem ra 'Thanh như Hiểu Thiên' còn tiềm tàng nhiều
thứ hơn so với 'Vụ Liên Tâm Hỏa'.

Diệp Mặc nhắm mắt lại bắt đầu trao đổi với 'Thanh như Hiểu Thiên', Nhưng đẳng
cấp của 'Thanh như Hiểu Thiên' quá thấp, chỉ có thể cảm giác được đồ vừa nuốt
kia không đơn giản, nhưng không cách nào nói ra thứ kia rốt cục có phải là
'Tinh Không viêm tủy’ hay không, Diệp Mặc chỉ đành thôi vậy. Khối quặng mềm
như đậu hủ kia, Diệp Mặc biết là từ hư không rơi vào Lạc Nguyệt Đại Lục, còn
nó có phải là 'Tinh Không viêm tủy' hay không hắn cũng không xác định được.

'Thanh như Hiểu Thiên' niết bàn thành công, đối với Diệp Mặc mà nói lại cực kỳ
quan trọng, sau này hắn dùng 'Thanh như Hiểu Thiên' thi triển Thiên Hỏa Cửu
Dương, so với 'Vụ Liên Tâm Hỏa' thì sự dũng mãnh đâu chỉ có mấy lần. Việc hắn
phải làm chỉ là không ngừng nâng cao thần thức và tu vi Tiên Nguyên của mình
mà thôi.

Diệp Mặc quyết định, sau này sẽ dùng 'Thanh như Hiểu Thiên' làm phương tiện
tấn công, 'Vụ Liên Tâm Hỏa' dùng để luyện đan luyện khí.

Lúc này Diệp Mặc không keo kiệt nữa, quăng toàn bộ hơn mười miếng Thất Luyện
Thạch ngũ sắc vào trong ngọn lửa 'Thanh như Hiểu Thiên'.

'Thanh như Hiểu Thiên' triển khai ngọn lửa như là nụ hoa nở rộ, nuốt chửng
từng miếng Thất Luyện Thạch.

Thất Luyện Thạch đối với Diệp Mặc cũng rất quan trọng, cho dù là hắn không đưa
cho 'Thanh như Hiểu Thiên' cắn nuốt, hắn cũng có thể dùng 'Thanh như Hiểu
Thiên' để tu luyện Thiên Hỏa Cửu Dương. Nhưng bây giờ 'Thanh như Hiểu Thiên'
vừa mới niết bàn, Diệp Mặc cực kỳ ưa thích ngọn lửa này, cũng không keo kiệt
Thất Luyện Thạch của mình.

Sau khi 'Thanh như Hiểu Thiên' cắn nuốt hai mươi lăm miếng Thất Luyện Thạch
ngũ sắc, ba miếng Thất Luyện Thạch lục sắc, một miếng Thất Luyện Thạch thất
sắc, đã thăng cấp thành ngọn lửa tiên niết cấp ba rồi. Ba vòng lửa màu vàng
kim nhạt như ẩn như hiện bên ngoài quanh ngọn lửa, mà nụ hoa lửa ngay cả màu
tím cũng dần dần lùi đi, mà thay vào đó là một lớp màu xanh vây quanh.

Diệp Mặc biết sau khi ngọn lửa màu tím hoàn toàn lui đi, 'Thanh như Hiểu
Thiên' sẽ đổi thành màu xanh, lúc đó, ngọn lửa của hắn sẽ chính thức trở thành
tiên hỏa. Sau khi trở thành tiên hỏa, hỏa linh của ngọn lửa sẽ có thể trao đổi
với hắn.

Diệp Mặc không tiếp tục lãng phí Thất Luyện Thạch nữa, Thất Luyện Thạch quá
quý giá, cho dù là hắn ném hết toàn bộ Thất Luyện Thạch trong tay vào, cũng
không cách nào nâng cấp 'Thanh như Hiểu Thiên' trở thành tiên hỏa.

Thu hồi 'Thanh như Hiểu Thiên', Diệp Mặc trong lòng cực kỳ thoả mãn, lần tới
Nguyễn Nhạc Thiên này thu hoạch đối với hắn mà nói quả thực là không dám tưởng
tượng. Không nói trong Vấn Đạo Các, tri thức tiên đạo gì cần có đều có, hắn
lấy được Thất Luyện Thạch ở trong Thất Luyện tháp cũng cho hắn niềm vui bất
ngờ cực lớn.

Xem ra hắn không cần tiếp tục ở lại nơi này nữa, tài nguyên của hắn đã tiêu
hao hầu như không còn gì cả, muốn nâng cao tu vi, nhất định phải tiếp tục tìm
kiếm tài nguyên tu luyện. Lúc này Diệp Mặc thậm chí muốn đi Nguyên Động Thiên,
ở đó có mấy dòng tiên linh mạch của Hạo Thiên tiên đế, nếu như hắn có thể có
được, há chẳng phải là có thể thăng cấp đến Đại La Tiên đỉnh cao?

Sau khi ra khỏi Thế giới trang vàng, đầu tiên Diệp Mặc cũng không từ lòng đất
đi ra ngoài ngay, mà phất tay đem ra tấm bia đá và sáu khối đá xanh lấy được
ở Tu Chân Giới, đồng thời bắt đầu bố trí trận pháp nổ tung.

Những vật này là con đường Lục Chính Quần để lại trong Ma Ngục cấm địa, kết
quả là bị hắn thu lấy. Lúc trước hắn còn không có cách nào thu những vật này
vào trong Thế giới trang vàng, bây giờ tiện tay là có thể mang ra, có thể thấy
tu vi hiện giờ của hắn chí ít đã có thể thấy được Lục Chính Quần lúc trước.

Bên trong tấm bia đá và sáu khối đá xanh đều có bùa chú, những bùa chú này
luyện chế trong tấm bia đá, Diệp Mặc biết bất kể là hắn hay bản thân Lục Chính
Quần, cũng không thể lấy ra được.

Diệp Mặc tin là Lục Chính Quần chắc chắn sẽ không buông tha cho hắn, cho nên
hắn đem những vật này đặt ở bên dưới Tây Hoang Sa Địa, nếu như Lục Chính Quần
có bản lĩnh tìm tới nơi này, vậy chúc mừng gã, những vật này chính là của gã
rồi.

Chỉ cần Lục Chính Quần độn thổ vào mảnh đất này, phụ cận nơi này sẽ bị trận
pháp nổ tung của mình xúc thành đất bằng. Diệp Mặc bố trí trận pháp nổ tung
này không trông cậy sẽ nổ chết Lục Chính Quần, hắn biết chuyện này tuyệt đối
không có khả năng, nhưng có thể làm Lục Chính Quần buồn nôn một chút cũng
tốt rồi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.