Thần thức dũng mãnh như vậy hiển nhiên là thần thức của Tiên vương, chỉ có thể
điều vị Tiên vương này lại không phải là Hách Dịch tiên vương, mà là Trường
Tân tiên vương. Trường Tân tiên vương tu vi tiên vương đỉnh, là một trong
những tiên vương đỉnh cao của Nguyễn Nhạc Thiên, đồng thời cũng là sư phụ của
Quan Phi Kiếm – người đứng vị thứ nhất trong bảng Thiên tiên của Nguyễn Nhạc
Thiên.
Sở dĩ Trường Tân tiên vương nhận một đệ tử Thiên Tiên, hoàn toàn là vì tiềm
lực phát triển của Quan Phi Kiếm, huống chi Quan Phi Kiếm còn tặng ngọc giản
của Hạo Thiên Chỉ cho y. Cho nên y rất là tâm đắc đối với đệ tử Quan Phi Kiếm
này, đồng thời tin tưởng thành tựu tương lai của Quan Phi Kiếm sẽ không dưới
y.
Vốn cho rằng cuộc tỉ thí Vấn Đạo tầm thường, tuyệt đối không thể có người sẽ
sinh ra uy hiếp đối với Quan Phi Kiếm, cho nên đối với cuộc thi Vấn Đạo y căn
bản là không để ý tới.
Khiến cho y không ngờ tới là, khi y trở lại Nặc Y tiên thành lại nhận được tin
tức Quan Phi Kiếm – đệ tử của mình đã chết, còn là cứng đối cứng trên lôi đài
bị đối thủ giết chết ngay chính diện. Tin tức này Trường Tân tiên vương căn
bản là không tin, nhưng khi y nghe nói đối phương chỉ là Huyền tiên trung kỳ
mà lĩnh ngộ được một chút không gian pháp tắc, y tin rồi.
Đáng tiếc là Huyền tiên tên là Mạc Ảnh kia đã tiến vào Vấn Đạo các, dù Trường
Tân y hận Mạc Ảnh thấu xương, cũng không thể làm gì được.
Cho nên y giống với Hách Dịch tiên vương, cũng bố trí tai mắt ở quảng trường
Vấn Đạo, cũng là một Đại La Tiên. Tâm trạng muốn giết Diệp Mặc của y có thể
nói là càng bức thiết hơn so với Hách Dịch tiên vương, bởi vì Diệp Mặc đã lấy
đi tất cả đồ của Quan Phi Kiếm.
Những đồ vật khác của Quan Phi Kiếm thì thôi cho qua, nhưng cái trống Hạo
Thiên kia lại liên quan đến truyền thừa của Hạo Thiên Đại Đế. Lúc trước khi
Quan Phi Kiếm lấy được một phần truyền thừa cực nhỏ của Hạo Thiên Đại Đế, chưa
lấy được trống Hạo Thiên chân chính. Về sau y đã nghiên cứu qua tất cả những
thứ mà Quan Phi Kiếm lấy được, không tìm được bất kỳ vật gì có ích, lần này y
rời khỏi Nguyễn Nhạc Thiên, chính là vì tìm kiếm truyền thừa của Hạo Thiên Đại
Đế.
Sau khi y lại một lần nữa tìm được nơi mà lúc trước đệ tử Quan Phi Kiếm lấy
được truyền thừa, phát hiện cái trống Hạo Thiên mô phỏng kia rất khả nghi. Vốn
y trở về là muốn nghiên cứu trống Hạo Thiên lại một lần, lại biết được đệ tử
Quan Phi Kiếm bị giết. Trống Hạo Thiên cũng bị cướp đi.
Bất kể là vì đệ tử bị giết, hay là vì chuyện về truyền thừa của Hạo Thiên Đại
Đế, y đều nhất định phải tìm được Mạc Ảnh kia.
Sau khi Diệp Mặc từ Vấn Đạo các đi ra, Đại La Tiên mà Trường Tân tiên vương bố
trí ở quảng trường Vấn Đạo cũng phát hiện ra dao động không gian, nhưng cũng
không tìm thấy cụ thể là ai từ trong Vấn Đạo Các ra. Nhưng không giống với hai
thủ hạ mà Hách Dịch tiên vương bố trí, gã thủ hạ kia của y ngay từ đầu đã báo
cáo cho y rồi.
Điều khiến cho Trường Tân tiên vương bực tức là, khi tin tức đến y đang luyện
chế một lò đan dược cực kỳ quan trọng. Không kịp thời đi tra xét tin tức, chờ
y luyện chế đan dược hoàn tất xong thì lại phát hiện tin tức là Vấn Đạo các có
khả năng có người đi ra.
Tin tức này đối với y mà nói là cực kỳ quan trọng. Ngay từ lúc đầu y dùng
thần thức bao trùm toàn bộ Nặc Y tiên thành. Là một Tiên vương đỉnh cao, y sẽ
không cho rằng người ra không phải là Diệp Mặc.
Dưới cái nhìn của một tiên vương như y, Diệp Mặc có thể giết được Quan Phi
Kiếm, thủ đoạn tuyệt đối là không tầm thường, huống chi y còn nghe nói Diệp
Mặc nắm bắt được một ít Không Gian Pháp Tắc? Người có bản lĩnh như này có thể
chạy khỏi quản chế của Đại La Tiên cũng không phải là không có khả năng. Một
điểm quan trọng hơn là, ngoại trừ Diệp Mặc ra khỏi quảng trường cần phải chạy
trốn ra, những người còn lại căn bản là không cần phải chạy.
Chính vì những phán đoán này, Trường Tân tiên vương khẳng định kẻ đào tẩu
chính là Mạc Ảnh mà y muốn bắt kia, cũng ngay từ đầu đã dùng thần thức giám
sát toàn bộ Nặc Y tiên thành.
Diệp Mặc đã đi rồi, y đương nhiên là không có bất kỳ thu hoạch gì, thần thức
của y ngược lại đã kinh động đến mấy vị tiên vương còn lại, nhưng y lại không
quản được nhiều chuyện như vậy.
Một nén nhang sau. Trường Tân tiên vương đã nhận được tin tức Diệp Mặc đã dùng
Truyền Tống Trận để rời khỏi, sắc mặt càng tái xanh. Y không thông báo cho
Hách Dịch tiên vương, trực tiếp bắt đầu theo dấu Truyền Tống Trận, thậm chí
bắt đầu chuẩn bị chặn đường tất cả Truyền Tống Trận của Nguyễn Nhạc Thiên.
. . .
Trạch Linh tiên thành là một cái tiên thành nhỏ. Sau khi Diệp Mặc ra khỏi
Trạch Linh tiên thành, không tiếp tục lợi dụng Truyền Tống Trận. Hắn không
biết mình có phải là đã bị lần theo rồi hay không, nhưng hắn có kinh nghiệm
trốn chạy.
Đừng nói nơi này là Trung Thiên vực của Tiên Giới, cho dù là ở địa cầu, Diệp
Mặc cũng biết dựa vào xe chuyển sĩ quan của doanh trại để chạy trốn là chuyện
ngu nhất. Một Tiên vương tuyệt đối có thể trong một khoảng thời gian ngắn biết
được hình hình Truyền Tống Trận của Thiên Vực mà mình đang ở đó, huống chi tại
Nguyễn Nhạc thiên vẫn rất có khả năng có Tiên Tôn?
Hách Dịch tiên vương có ý muốn giết hắn. Diệp Mặc vô cùng rõ ràng. Cho nên
sau khi ra khỏi Truyền Tống Trận của Trạch Linh tiên thành, hắn lập tức liền
ra khỏi Trạch Linh tiên thành.
Diệp Mặc không biết người đuổi giết hắn đã không phải là Hách Dịch tiên vương
nữa rồi, mà là Trường Tân tiên vương. Nhưng sự cẩn thận của hắn khiến cho hắn
một lần nữa chạy thoát được một mạng, hắn đã rời khỏi Truyền Tống Trận, bằng
với việc đã thoát khỏi khống chế của Trường Tân tiên vương. Bằng không cho dù
là số lần hắn truyền tống có nhiều hơn nữa, có xa hơn nữa, cuối cùng cũng sẽ
rơi vào lòng bàn tay Của Trường Tân tiên vương.
Diệp Mặc rời khỏi Trạch Linh tiên thành, ngoại trừ cẩn thận ra, còn có một suy
nghĩ khác, đó chính là hắn sắp chuẩn bị độ kiếp thăng cấp lên Đại tiên rồi.
Dù là hắn có thể vượt cấp chém giết Đại Ất Tiên, nhưng lỡ như đối mặt là Đại
La Tiên kia thì sao chứ? Hiện tại đã thỏa mãn điều kiện để hắn thăng cấp Đại
Ất Tiên, với hắn mà nói càng sớm thăng cấp Đại Ất Tiên thì càng tốt.
Sau khi ra khỏi Trạch Linh tiên thành, Diệp Mặc phóng Thanh Nguyệt ra, chỉ
trong chốc lát, liền đã biến mất khỏi phạm vi Trạch Linh tiên thành.
Trường Tân tiên vương bản lãnh có lớn hơn nữa, cũng không có cách nào tùy ý
giám sát tất cả tiên nhân ra khỏi thành của một tiên thành, Diệp Mặc xen lẫn
trong rất nhiều tiên nhân rời khỏi Trạch Linh tiên thành, căn bản là không có
bất kỳ ai chú ý.
. . .
Hơn nửa tháng sau, Diệp Mặc xuất hiện trong một hoang mạc. Hoang mạc này ở
Nguyễn Nhạc Thiên gọi là Tây Hoang Sa Địa, phương vị cụ thể là Diệp Mặc từ
trên một miếng ngọc giản bản đồ tìm được ngọc giản, bản đồ này đương nhiên là
từ chiếc nhẫn của Quan Phi Kiếm.
Trong nhẫn của Quan Phi Kiếm và nhẫn của Giản Sát, Diệp Mặc đã lấy được rất
nhiều vật liệu quý giá. Đặc biệt là chiếc nhẫn của Quan Phi Kiếm, ngoại trừ
rất nhiều đan dược và tiên linh thảo ra, còn có một tấm thẻ tiên tinh một trăm
triệu. Thẻ tiên tinh và thẻ linh thạch cũng tương đương nhau, tương tự như một
không gian chứa đựng, lại không có bất kỳ quan hệ nào với hiệu buôn.
Mặc dù chỉ là một tấm thẻ, nhưng bên trong tấm thẻ này lại có thể chứa đựng
hơn trăm triệu thậm chí vài tỷ vài chục tỷ tiên tinh. Trong tình huống bình
thường, cũng chỉ một số ít tiên nhân giàu có cực độ mới có thể sử dụng thẻ
tiên tinh. Tiên tinh của tiên nhân bình thường thì nhét vào trong nhẫn là được
rồi, không cần phải sử dụng thẻ tiên tinh.
Sau khi Diệp Mặc phân loại sửa sang những thứ lấy được xong, không để ý tới
cái trống Hạo Thiên bị rạn nứt kia, mà chuyên tâm nghiên cứu ngọc giản bản đồ
của Nguyễn Nhạc Thiên này.
Từ ngọc giản bản đồ này Diệp Mặc biết được Trạch Linh tiên thành ở phía tây
của Nguyễn Nhạc Thiên, Tây Hoang Sa Địa đã không còn thuộc về phạm vi của
Trạch Linh tiên thành. Tây hoang sa địa là nơi tiên linh khí tương đối nghèo
nàn ở Nguyễn Nhạc Thiên, tiên linh thảo và vật liệu tiên cấp rất hiếm hoi,
trừ một ít tiên nhân cấp thấp có thể ở chỗ này thí luyện ra, phần lớn tiên
nhân đều sẽ không tới Tây hoang sa địa thí luyện.
Tây hoang sa địa chu vi mấy ngàn vạn dặm, mặc dù diện tích này ở Tiên Giới mà
nói không khác một cái nắm tay là bao, nhưng đối với Diệp Mặc mà nói lại là
địa điểm đẹp tốt nhất để độ kiếp. Diệp Mặc thích thăng cấp ở sa mạc, hơn nữa
hắn cũng không phải là lần đầu tiên làm như vậy, sa mạc phạm vi rộng lớn, cơ
hội bị phát hiện nói một cách tương đối giảm đi rất nhiều.
. . .
Trung tâm Tây hoang sa địa, Diệp Mặc chỉ để lại tấm thẻ tiên tinh một trăm
triệu, còn lại toàn bộ hơn một trăm triệu tiên tinh bị hắn vứt ra để bố trí
một cái tụ linh tiên trận cực lớn.
Diệp Mặc rất rõ ràng tiên linh khí cần thiết để hắn thăng cấp Đại tiên không
phải một hai chút ít, ở đây tiên linh khí thiếu thốn, hắn cũng không dám tùy
tiện, một khi trong lúc độ kiếp mà tiên linh khí không đủ, đó cũng không phải
là chuyện tốt lành gì.
Thông thường thì tiên nhân thăng cấp Đại tiên là một sự kiện quan trọng, bất
kể là tán tu hay là tông môn đều vô cùng coi trọng độ kiếp lên Đại tiên, quá
trình thăng cấp này thường là có người hộ pháp. Một khi xảy ra trường hợp tiên
linh khí không đủ, sẽ có người cung cấp, nhưng đối với Diệp Mặc mà nói, lại
không có chuyện tốt như vậy.
Sau khi nuốt vào ‘Thái Ất Đan’, Diệp Mặc toàn lực vận chuyển ‘Tam sinh quyết’,
đồng thời bắt đầu hấp thụ tiên linh khí.
Tiên linh khí chung quanh bắt đầu từ từ hội tụ trên người Diệp Mặc, cùng với
quá trình 'Tam sinh quyết' của Diệp Mặc vận chuyển, tiên linh khí bị Diệp Mặc
hấp thu càng lúc càng nhiều. Dù là tại Tây Hoang Sa Địa thiếu thốn tiên linh
khí, nhưng tiên trận cấp bốn mà Diệp Mặc dùng hơn trăm triệu tiên tinh bố trí,
dưới sự lôi kéo tiên linh khí kinh khủng này, tiên linh khí ở những nơi còn
lại của sa mạc rất nhanh liền bị hấp thu tới, tiên linh khí trong vòng ngàn
dặm đều ùn ùn kéo đến.
Sau thời gian một ngày, trên đỉnh đầu Diệp Mặc đã hình thành một vòng xoáy
tiên linh khí khổng lồ, mà tiên tinh quanh hắn càng giống như đã hóa thành
sương mù, tiên linh khí tràn ra hoàn toàn bao phủ thân thể Diệp Mặc.
Bầu trời trên sa mạc yên tĩnh bắt đầu u ám lại, thanh âm ùng ùng trầm đục từ
xa truyền đến, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể rơi sấm sét xuống. Diệp
Mặc biết, Lôi kiếp Đại tiên của hắn đã tới rồi.
Khi thăng cấp Huyền tiên, hắn đã bị lôi kiếp ám toán một lần, nếu không phải
là vì hắn là Tiên niết thể, hắn đã tiêu rồi. Bây giờ dù Diệp Mặc biết lôi kiếp
thông thường đối với hắn căn bản là không có bất kỳ uy hiếp gì, hắn cũng không
dám có chút chủ quan nào.
Két . . .
Một tiếng nổ vang lên trên bầu trời sa mạc, sấm sét nổ vang khiến cho Nguyên
Thần của Diệp Mặc nảy lên từng trận, tựa như trao đổi với thần hồn của hắn
vậy.
Uỳnh, uỳnh, uỳnh…
Ba luồng sét rơi xuống, trong mắt Diệp Mặc lộ ra kinh hãi, hắn độ kiếp cũng vô
số lần rồi, đã từng bị lôi kiếp tàn sát bừa bãi qua, hắn cũng từng tàn sát bừa
bãi lôi kiếp.
Nhưng cho dù là hắn đã vượt qua lôi kiếp nhiều lần hơn nữa, cũng chưa từng gặp
qua lôi kiếp đáng sợ như vậy, hoặc là nói hắn chưa bao giờ được chứng kiến
loại lôi kiếp đáng sợ này.
Mặc dù chỉ là ba luồng sét thường thường, nhưng mỗi một luồng đều có độ lớn cỡ
thùng nước, cái loại uy thế này rơi xuống tựa như muốn đánh linh hồn của hắn
vào địa ngục vậy, làm cho tâm thần người ta sợ hãi run rẩy. Đây rốt cuộc là
lôi kiếp gì vậy?
Trong chớp mắt, ba luồng lôi kiếp cỡ thùng nước đã đến đỉnh đầu.
Diệp Mặc cũng không kịp để ý đến cái khác nữa, loại lôi kiếp này cho dù là Bát
Cực Đại Đỉnh của hắn hoàn hảo vô khuyết, cũng không cách nào ngăn chặn được.
Lôi kiếp lần này lại là lôi kiếp đòi mạng hắn, hai mắt Diệp Mặc trở nên đỏ như
máu, trong cùng lúc phóng ra Hắc Thạch Cân, vô số lôi kiếm được đánh ra,
những lôi kiếm này chỉ đối phó với một luồng sét trong đó, mà quả đấm của hắn
lại lao thẳng đến một luồng lôi kiếp cuối cùng.
Muốn lấy mạng của hắn, cũng phải dùng mạng mà đổi lại, lôi kiếp cũng không
được.