Càng khiến cho tất cả kinh ngạc chính là người báo giá hai trăm triệu tiên
tinh này chỉ là một Huyền tiên sơ kì, xem như là tu vi thấp nhất trong đại
sảnh này. Hơn nữa Huyền tiên sơ kì tu vi thấp nhất này, còn cõng theo một tiên
nữ bị thương nặng. Nhưng tiên nữ bị thương nặng trên lưng hắn lại là tuyệt
sắc, nếu hắn chịu bán, ở khoang hạng A này nói không chừng có thể bán được mức
giá cao tới mấy triệu.
Bởi vì Diệp Mặc đột ngột báo ra hai trăm triệu, tiên nhân xung quanh đều chú ý
Diệp Mặc, không ngờ là chẳng có ai báo giá nữa. Một là vì cái giá này đã cực
kì cao rồi, hai là vì rất nhiều người còn muốn biết nếu như Diệp Mặc không lấy
ra được nhiều tiên tinh như vậy, hắn có phải là muốn đem bán tiên nữ trên lưng
hay không.
Chưởng quầy kia thấy người báo giá chỉ là một Huyền tiên sơ kì, sắc mặt lập
tức sầm xuống,
– Cậu có biết nếu cậu không thể lấy ra hai trăm triệu, sẽ phải trả giá như
thế nào không?
Diệp Mặc giống như không nghe thấy lời nói của chưởng quầy, chỉ bình tĩnh
hỏi,
– Ông nói đi ông có bán hay không, nếu ông không bán, ông quản tôi báo giá
bao nhiêu làm gì?
– Ha ha, không ngờ lại muốn ra vẻ trước mặt bản tiên, cậu còn hơi non, cho dù
là có người trả thêm hai trăm triệu tiên tinh nữa đối với bản tiên mà nói cũng
chẳng là gì. Hôm nay bản tiên bán cho cậu, lấy tiên tinh ra đi.
Đợi một lát không ai tiếp tục tăng giá, chưởng quầy này cực kì không thoải
mái cười lạnh một tiếng nói. Gã cũng biết không có khả năng có người lại trả
thêm hai trăm triệu. Nếu quả thật có người trả thêm hai trăm triệu, gã sẽ
không chút do dự đá Diệp Mặc qua một bên.
Trên thực tế gã cũng rất là bực bội, bất kể Diệp Mặc có thể có hai trăm triệu
hay không, báo giá này của Diệp Mặc gã không hề thích, nếu trả thêm một triệu
hoặc năm trăm ngàn, miếng Chân Minh Nê này nói không chừng không dừng lại ở
hai trăm triệu, nhưng Diệp Mặc một lần báo luôn hai trăm triệu, trái lại xua
hết tính tích cực tiếp tục tăng giá của mọi người.
Nói xong gã quét một lượt qua bốn phía, lại cố ý hỏi một câu,
– Còn ai trả thêm không?
Không ai ra giá nữa. Hiển nhiên là đều đang nhìn chằm chằm Diệp Mặc.
Diệp Mặc không chút do dự lấy ra hai tấm thẻ tiên tinh, đưa cho chưởng quầy
nói:
– Đây vừa đúng hai trăm triệu, giao đồ cho tôi.
Nói xong hắn cũng không đợi chưởng quầy kia giao hộp ngọc cho hắn, đã chộp
lấy hộp ngọc trong tay, đồng thời mở hộp ngọc thần thức quét một lượt.
Thần thức của chưởng quầy kia quét vào thẻ tiên tinh phát hiện chính xác là
hai trăm triệu tiên tinh, lập tức gật đầu nhẹ giọng nói với Diệp Mặc:
– Không sai, đúng là hai trăm triệu tiên tinh. Nhưng tôi muốn nói cho cậu
biết là kiếm chút tiên tinh không dễ dàng, cậu có thể tu luyện tới Huyền tiên
sơ kì cũng không dễ dàng.
Diệp Mặc đâu phải không biết ý của chưởng quầy này, hắn căn bản cũng không để
ý, sau khi xem qua hộp ngọc, lập tức cõng Chân Băng Du nhanh chóng rời khỏi
đại sảnh.
Ý của chưởng quầy kia là tu vi của hắn căn bản chưa chắc bảo đảm được miếng
Chân Minh Nê này, lấy được Chân Minh Nê, chỉ có hại cho hắn mà thôi. Nhưng
chưởng quầy này chưa chắc là có ý tốt, nói không chừng là đang nhắc nhở tiên
nhân chung quanh, Diệp Mặc chỉ là một Huyền tiên sơ kì, nhưng ngay cả thẻ tiên
tinh của Đại Ất Tiên kia, Diệp Mặc cũng lấy ra rồi, há có thể sợ Chân Minh Nê
rước họa vào người mình?
Mãi đến khi bóng lưng Diệp Mặc biến mất, bên trong đại sảnh, gã Đại Ất Tiên
vừa rồi còn cười nhạo Diệp Mặc kia lúc này mới khiếp sợ nói:
– Người này là ai? Không ngờ lại thực sự mua được Chân Minh Nê?
Đã chẳng còn ai trả lời Đại Ất Tiên này rồi, vài tên Đại Chí Tiên và Đại La
tiên đã bám theo Diệp Mặc mà đi mất rồi. Ở tiên thuyền tuy không cách nào đánh
nhau, nhưng bọn họ vẫn có thể bức ép Diệp Mặc giao ra Chân Minh Nê.
Diệp Mặc cõng Chân Băng Du còn chưa ra khỏi phường thị, đã biết có người theo
đến rồi. Hắn vội vàng kéo một người Đại Ất Tiên lớn tiếng nói:
– Tôi muốn đi viếng thăm Tiên Vương đại nhân ở khoang đặc biệt. Xin hỏi một
chút tiên lâu để lấy tiên tinh ở chỗ nào?
Đại Ất Tiên nọ bị lời nói của Diệp Mặc hù cho giật mình, đi viếng thăm Tiên
Vương đại nhân? Y còn tưởng là Diệp Mặc muốn hỏi y Tiên Vương đại nhân sống ở
chỗ nào, không ngờ Diệp Mặc lại chuyển đề tài, lại hỏi thăm chỗ lấy tiên tinh.
Y vội vàng chỉ bên ngoài phường thị nói:
– Ra khỏi phường thị quẹo trái tòa tiên lâu thứ sáu chính là nơi gửi và lấy
tiên tinh.
Nói xong y vội vàng hấp tấp bỏ đi, Huyền Tiên sơ kì này còn không biết có phải
là quen biết Tiên Vương đại nhân không, nếu không sao lại nói như vậy?
Nhưng y vừa xoay người liền hiểu ra, ngay cả chỗ ở của Tiên Vương đại nhân đối
phương cũng biết, sao có thể không biết chỗ lấy tiên tinh? Chỉ có điều lúc này
Diệp Mặc đã đi khỏi phường thị từ lâu rồi.
Vài tên tiên nhân ở sau lưng theo dõi Diệp Mặc, đều nghe thấy lời nói của Diệp
Mặc, có vài người nhíu nhíu mày, không tiếp tục bám theo Diệp Mặc nữa. Bọn họ
nghĩ tới Diệp Mặc có thể nào do một vị Tiên Vương nào đó phái tới hay không,
nếu không thì, sao có thể có nhiều tiên tinh như vậy?
Thế nhưng vẫn có vài tên tiên nhân đi theo phía sau Diệp Mặc, chỉ khi Diệp Mặc
xác thực là tiến vào khoang đặc biệt bọn họ mới có thể tin lời Diệp Mặc nói là
thật.
Diệp Mặc đương nhiên sẽ không bước vào khoang đặc biệt, sở dĩ hắn nói như vậy,
chỉ là vì ình có thêm chút thời gian mà thôi. Cho dù là sắp vào trong Hư
không, hắn cũng nhất định phải kiếm chút tiên tinh, nếu không thì, hắn làm sao
mà tu luyện?
Sau khi biết được chỗ tiên lâu để lấy tiên tinh, Diệp Mặc lấy tốc độ nhanh
nhất tới tiên lâu lấy tiên tinh.
– Lấy hết toàn bộ số tiên tinh trong thẻ này, bỏ vào trong chiếc nhẫn này.
Diệp Mặc đưa thẻ tiên tinh và một chiếc nhẫn đã chuẩn bị sẵn cho tiên chấp
trong tiên lâu, trực tiếp nói là hắn không có thời gian đâu mà lề mề.
Tiên chấp sự nọ nhận lấy thẻ tiên tinh và chiếc nhẫn Diệp Mặc đưa cho y, nghi
hoặc nhìn nhìn Diệp Mặc, rồi mới nói:
– Xác nhận là lấy hết toàn bộ?
– Phải, tôi từ khoang hạng B tới, muốn mua một ít tiên đan ở khoang hạng A.
Diệp Mặc gật đầu nói.
Tiên chấp sự nọ không hỏi nữa, thẻ tiên tinh của Diệp Mặc từ đâu mà có, chẳng
có bất cứ quan hệ gì với y cả. Hơn nữa một ít tiên đan linh tinh, đúng là cần
phải dùng tiên tinh trực tiếp thanh toán, chứ không dùng thẻ tiên tinh.
Chỉ trong thời gian mười mấy hơi thở, Diệp Mặc liền mang theo một chiếc nhẫn
chứa một trăm triệu tiên tinh ra khỏi tiên lâu, nhanh chóng đi về hướng cửa
vào khoang hạng B.
Sau khi Diệp Mặc đi rồi, hai gã Đại La Tiên và một gã Đại Chí Tiên đồng thời
đi vào tiên lâu mà vừa nãy Diệp Mặc lấy tiên tinh.
– Huyền tiên vừa nãy cõng một tiên tử đến đây làm gì vậy?
Gã Đại La Tiên vào trước vừa bước vào tiên lâu liền trực tiếp hỏi luôn.
Tiên chấp sự vừa nãy giúp Diệp Mặc lấy tiên tinh vốn không muốn để ý tới đối
phương, nhưng thấy là một Đại La Tiên, y liền vội vàng đứng lên nói:
– Vừa nãy hắn lấy đi một trăm triệu tiên tinh….
Đại La tiên kia nhíu mày, trầm ngâm một hồi, lập tức ra khỏi tiên lâu, cũng
nhanh chóng đi về phía cửa vào khoang hạng B.
Thấy hai gã Đại La tiên đi xuống, gã Đại Chí Tiên kia không do dự chút nào,
cũng theo xuống phía dưới.
Nhưng tốc độ của Diệp Mặc quá nhanh, đợi sau khi hai gã Đại La tiên này tiến
vào khoang hạng B, Diệp Mặc đã sớm biến mất không thấy đâu rồi. Hai gã Đại La
tiên này không hề vội vã, cho dù thần thức bị chế ngự, bọn họ muốn tìm một
người ở khoang hạng B vẫn là dễ như trở bàn tay, huống chi người này còn có
đặc trưng rõ rệt như vậy.
Chỉ một khoảng thời gian ngắn ngủi, hai gã Đại La tiên này đã dò la được Huyền
tiên sơ kì cõng một cô gái kia đang ở trong phường thị, đang thuê một quầy
hàng tên là 'Mặc Nguyệt đan lâu' ở một góc trong phường thị của khoang hạng B.
Hai gã Đại La tiên lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới 'Mặc Nguyệt đan lâu’, nhưng
lại thấy bên ngoài đan lâu treo một tấm bảng, ‘Đang đóng cửa, chớ làm phiền!’.
– Lập tức đập bỏ cấm chế, nếu không mở ra, phá cấm chế xong liền vào trong.
Gã Đại La tiên kia đến sau cười lạnh một tiếng, liền nói.
Gã vừa dứt lời, liền nghe thấy xa xa truyền đến từng đợt tiếng báo động, trên
tiên thuyền dường như đã xảy ra chuyện gì đó.
Hai gã Đại La tiên nhìn nhau, một người trong đó nói:
– Đợi lát nữa lại đến, tiên thuyền hẳn là đã xảy ra chuyện rồi. Người này chỉ
là Huyền tiên tầm thường mà thôi, hắn không đi được đâu.
– Được.
Hai gã Đại La tiên đến nhanh, đi lại càng nhanh hơn, chỉ có điều đan lâu của
Diệp Mặc vẫn là đóng cửa im ỉm, không hề có bất cứ động tĩnh gì.
…
Tiên thuyền Đường Phượng là một Tiên thuyền Thiên Vực, nơi tôn quý nhất đương
nhiên là khoang đặc biệt, tiên nhân có thể cư trú ở khoang đặc biệt, không
phải tu vi cực cao thì chính là lai lịch không tầm thường. Đây là nơi tiên
linh khí đậm đặc nhất trên tiên thuyền, cũng là nơi ở của ba vị Tiên Vương.
Chỉ có đại hội đấu giá đỉnh cao, tiên yến đỉnh ới có thể tổ chức ở đây.
Lúc này, trong một tiên viên cực lớn của khoang đặc biệt, một người đàn ông
trung niên đang đứng chắp tay sau lưng, sau lưng ông ta có một tiên nữ áo đỏ
đang đứng.
– Cô nói trong phường thị của khoang hạng A xuất hiện Chân Minh Nê?
Người đàn ông trung niên nọ hỏi xong thì chầm chậm xoay người lại, nhíu mày
nhìn tiên nữ áo đỏ trước mắt.
– Vâng, đại nhân, xác thực là Chân Minh Nê. Đẳng cấp không tính là cao lắm,
nhưng cũng không phải là kém nhất.
Tiên nữ áo đỏ kia khom người trả lời.
– Vậy Chân Minh Nê đâu?
Người đàn ông trung niên bình tĩnh hỏi, tiếng nói giống như đến từ trong hư
không.
– Lúc đó trong thương lâu đó ít nhất có một hai trăm người vây quanh. Nhưng
cuối cùng Chân Minh Nê này lại bị một gã Huyền Tiên sơ kì lấy hai trăm triệu
tiên tinh mua rồi.
Tiên nữ áo đỏ này nói xong lại lấy ra một quả Thủy Tinh Cầu đưa lên, nói:
– Đại nhân, ghi chép đều ở trong này, mời đại nhân xem.
Người đàn ông trung niên này gật đầu cầm Thủy Tinh Cầu kia thần thức quét ra.
Lập tức ông ta liền vô cùng kinh ngạc nói một câu,
– Một tiên tử tuyệt đẹp…
Sau một lúc lâu, ông ta bỏ Thủy Tinh Cầu xuống, nói với tiên nữ áo đỏ:
– Đem Huyền tiên này đến đây, tôi có việc hỏi hắn, tiên tử mà hắn cõng cũng
đem đến luôn, tôi xem có thể giúp chữa trị hay không. Tiện thể điều tra một
chút lai lịch và những việc đã làm trên tiên thuyền của hắn, còn nữa số tiên
tinh kia của hắn là từ đâu mà có?
– Vâng, đại nhân.
Tiên nữ áo đỏ này sau khi nói xong, nhanh chóng lui ra ngoài.
Vừa lúc đó, tiên thuyền đột nhiên chấn động, người đàn ông trung niên nọ liền
biến sắc, lập tức hỏi:
– Chuyện gì vậy?
Tiên thuyền Đường Phụng là tiên thuyền Thiên Vực, cho dù là bị vẫn thạch cực
lớn va vào, cũng sẽ không bị chấn động, không ngờ bây giờ lại xảy ra tình
trạng chấn động, hiển nhiên không phải là chuyện đơn giản.
– Đại nhân, không hay rồi, tiên thuyền gặp phải đàn Mạt Diễm thú Hư Không,
những Mạt Diễm thú này thừa dịp khoảng thời gian tiên thuyền dừng lại để mở
cấm chế chen nhau mà lên. Bây giờ đã công phá vài cấm chế của tiên thuyền. Bây
giờ cấm chế của tiên thuyền đã không cách nào đóng lại được nữa.
Một Đại Chí Tiên vội vội vàng vàng chạy tới, khom người bẩm báo.
– Lập tức thông báo cho hai vị Tiên Vương đại nhân còn lại, lập tức tổ chức
tiên nhân trên tiên thuyền ngăn chặn công kích của Mạt Diễm Thú, đồng thời tu
bổ cấm chế.