Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1552: Tôi là Tiên đan sư


Diệp Mặc nhanh chóng thu hồi lại chiếc nhẫn trữ vật, sau đó nuốt xuống một
viên 'Thanh lâm đan'. 'Thanh lâm đan' tuy rằng rất quý giá, nhưng hiện tại thì
hắn cần phải nhanh chóng phục hồi lại thương thế. Vừa rồi giết tên tu sĩ Kim
Tiên sơ kỳ, cũng bị một số vết thương nhỏ, nhưng chỉ một viên Tiên đan nhị
phẩm thôi, thì Diệp Mặc còn chưa cần thiết phải tiếc rẻ.

Thấy Diệp Mặc thực sự giết được một tên tu sĩ Kim Tiên, thì những tu sĩ còn
lại đều không thể nào bình tĩnh được. Có người thậm chí còn vội vàng lấy ra
pháp bảo của mình. Bọn họ sợ Diệp Mặc quá tham lam, đem toàn bộ tu sĩ có mặt ở
đây một lưới bắt hết.

Vài tên tu sĩ của Phong Thị thương hội không bị Diệp Mặc giết đều câm như hến,
một chữ cũng không dám nói ra.

– Diệp đan sư, anh thực sự đã giết cái tên tu sĩ Kim Tiên rồi sao?

Duẫn Ưng bước nhanh tới, đến hiện giờ thì y vẫn không thể tin nổi vào mắt
mình.

Y e ngại Phong Thị thương hội là không sai, nhưng vừa rồi đã triệt để đắc tội
với Phong Thị thương nghiệp rồi. Nếu như không giết tu sĩ của Phong Thị thương
hội, thì chờ đợi bọn họ chính là cái chết. Hiện tại tên tu sĩ Kim Tiên của
Phong Thị thương hội đã bị giết, thì chí ít là bọn họ có thể chạy ra khỏi đây,
sau đó chỉ cần không trở về Hắc Lô trấn nữa, thì Phong Thị thương hội cũng
không thể làm gì được bọn họ cả.

Diệp Mặc cười với Duẫn Ưng:

– Tôi đã nói rằng bọn người kia không chạy được đâu, dù có ăn vào rồi thì
cũng phải ói ra.

– Chúng ta làm sao bây giờ?

Đồng Xu cũng rất kích động. Cô biết rằng, sau khi Diệp Mặc giết tên tu sĩ Kim
Tiên kia, thì cô đã bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình rồi.

– Không vội.

Diệp Mặc nói xong, thì liền nhìn về phía hàng trăm tu sĩ còn lại cao giọng
nói:

– Các vị, tôi là một Tiên đan sư, và tôi nghĩ chắc các vị đã lấy được rất
nhiều tiên linh thảo ở bên trong này. Sau khi rời khỏi đây, thì tôi sẽ mở lò
luyện đan ở bên ngoài Cốc ác thú, về phần thù lao thì là hai phần tiên linh
thảo ột lò đan dược.

Lời nói của Diệp Mặc còn chưa dứt, thì những tu sĩ có mặt ở đây đã trở nên ồn
ào hẳn lên. Lúc trước họ còn lo lắng việc Diệp Mặc có thể sẽ tham lam cướp cả
của bọn họ nữa đấy.

Hai phần tiên linh thảo được một lò đan dược, cho dù là dạng Tiên đan sư nào
thì cũng sẽ không ra cái loại giá cả rẻ mạt này. Mặc dù còn có một ít người
hoài nghi, nhưng đại bộ phận mọi người đều đã chuẩn bị sẵn tinh thần tới nhờ
Diệp Mặc luyện đan rồi. Cho dù là bị lừa đi chăng nữa, thì cũng chỉ tổn thất
có hai phần tiên linh thảo mà thôi. Huống chi nhiều tu sĩ như vậy, thì đối
phương cũng không thể làm chuyện mờ ám lưà gạt gì cả. Bằng không thì chỉ cần
có một người đầu tiên bị gạt, thì khẳng định là sẽ không còn người thứ hai tìm
đến hắn nhờ luyện đan nữa.

Diệp Mặc còn đang tưởng tượng tới lượng tiên linh thảo lớn mà mình sắp có được
để đề thăng bản lĩnh luyện đan lên. Có nhiều người mang tiên linh thảo đến để
cho hắn luyện đan như vậy, thì loại cơ hội này hắn sao có thể buông tha được?

– Nếu tất cả mọi người đều đồng ý, thì tôi sẽ ở ngay ngoài Cốc ác thú chờ
mọi người đi ra. Thời gian tôi luyện đan cũng chỉ có ba ngày, sau ba ngày thì
tôi sẽ rời khỏi đây. Cơ hội khó có được, nên mong mọi người đừng bỏ qua.

Diệp Mặc cảm giác mình đang gấp gáp như hồi còn ở trên Địa Cầu vậy, cả lời nói
và giọng điệu đều có chút mùi vị vội vàng gấp gáp.

Thấy bốn người Diệp Mặc đi đầu ra khỏi, thì những người còn lại mới kịp phản
ứng. Hóa ra là đối phương thật sự không có dự định thu phí ra vào, vậy thì có
lẽ cái tên Diệp đan sư này thật sự là một Tiên đan sư rồi. Lúc này thì những
tu sĩ khác đều không muốn chờ đợi nữa, nhanh chóng từ cấm chế cửa vào đi ra
ngoài.

Chờ mọi người đều đã tới khu vực trung tâm của cốc, thì Diệp Mặc lập tức lấy
ra pháp bảo biệt thự của mình, đồng thời bố trí trận pháp ở xung quanh.

– Anh Duẫn, anh và Đồng Xu phụ trách việc thu dược liệu, Giang Cận phụ trách
việc đưa dược liệu cho tôi, sau đó lại mang dược liệu đã được luyện chế xong
ra ngoài.

Bố trí xong nơi để luyện đan, thì Diệp Mặc lập tức phân công công việc.

Gần trăm tu sĩ đã đi ra ngoài, ngoại trừ khoảng hơn mười người vẫn còn hoài
nghi Diệp Mặc, và những tên tu sĩ của Phong Thị thương hội đã rời đi, thì đại
bộ phận các tu sĩ khác đều không rời đi. Hiển nhiên là điều kiện Diệp Mặc đưa
ra quá mức mê người.

Thu thập tiên linh thảo có nhiều bao nhiêu đi nữa, nhưng nếu như không có Tiên
đan sư biến những tiên linh thảo này thành Tiên đan, vậy thì tất cả cũng chỉ
là cỏ rác mà thôi. Đại bộ phận tu sĩ của Hắc Lô trấn đều phải đi Thuần Khẩu
Tiên trạm tìm người giúp luyện đan. Nhưng giá cả ở Thuần Khẩu Tiên trạm thì
lại quá cao, muốn có một lò đan dược thì cần phải chi ra ba đến bốn phần tài
liệu luyện chế đan dược. Ngoại trừ cái này, thì ngay cả giá vé tầu của Thuần
Khẩu Tiên trạm cũng rất đắt đỏ. Rất nhiều tu sĩ chỉ có thể cùng nhau gom góp
lại, để ột người làm đại biểu đi tới Thuần Khẩu Tiên trạm tìm người giúp luyện
đan, mà như vậy thì không còn gì là bí mật của việc bản thân muốn luyện chế
đan dược gì, hay là luyện chế số lượng nhiều ít bao nhiêu cả.

Đối với tu sĩ mà nói, thì bí mật riêng tư là một chuyện rất quan trọng, nhưng
hết lần này tới lần khác bọn họ lại không thể nắm quyền chủ động tìm Tiên đan
sư luyện chế đan dược. Hiện tại đã có Diệp Mặc rồi, hơn nữa còn là luyện đan
với mức phí thấp, thì đâu còn người nào có thể bỏ qua cơ hội này chứ?

Cho dù là mười mấy tên tu sĩ đã rời đi kia, thì cũng đều là do lo lắng Diệp
Mặc lấy giở trò, bằng không thì hắn thu phí luyện đan rẻ như vậy mà bọn họ
vẫn nguyện ý bỏ đi mới là chuyện lạ.

– Diệp đan sư, chúng ta ở chỗ này luyện đan ba ngày, vậy nếu như có người của
Phong Thị thương hội tới…

Duẫn Ưng có chút bận tâm hỏi một câu. Cách suy nghĩ của y là, nếu đã đi ra,
thì sao không đi nhanh lên, ở lại chỗ này một thời gian quá dài cũng không tốt
chút nào cả.

Diệp Mặc xua tay cười nói:

– Đừng lo lắng, tôi đã tính toán trước rồi. Cho dù là Phong Thị thương hội
tới đây ngay lập tức, thì cũng cần phải mất bốn ngày. Nhưng ba ngày sau, thì
chúng ta đã rời khỏi đây rồi. Nên không cần phải lo lắng tới Phong Thị thương
hội kia nữa.

Diệp Mặc nói rằng sẽ luyện chế đan dược trong ba ngày, xác thực là vì đã tính
toán trước mọi việc rồi. Với thời gian ba ngày, thì người của Phong Thị thương
hội chắc chắn sẽ không thể nào tới kịp. Cho dù có tu sĩ nào đó thông qua thủ
đoạn đặc thù để tới đây, thì hắn cũng không sợ.

Đài luyện chế đan dược đã được dựng lên rồi, nhưng một lát sau cũng không có
ai tới để nhờ luyện đan, hiển nhiên là mọi người đều đang muốn xem xem rốt
cuộc chuyện này là thật hay giả.

– Các người không lên, thì tôi lên.

Một cô gái mặc đồ mầu hồng, thấy mọi người không ai muốn chủ động đi lên
trước, thì cũng không kiên nhẫn chờ được nữa, lấy ra hai phần tài liệu luyện
chế 'Địa nguyên đan' đưa tới cho Giang Cận.

Đã có người đầu tiên thử nghiệm rồi, thì những tu sĩ khác lập tức xông tới.
Bọn họ cũng không phải là đến đưa tài liệu luyện đan như cô gái kia, mà là
muốn nhìn xem lò đan dược thứ nhất Diệp Mặc luyện chế có phải là lừa gạt hay
không.

Chỉ trong thời gian nửa nén hương, thì Giang Cận liền đi ra từ trong pháp bảo
biệt thự, mang theo bên mình một lò 'Địa nguyên đan'.

– Thực sự là luyện chế đan dược xong rồi? Nhanh như vậy sao?

Cô gái mặc đồ mầu hồng kia hiển nhiên là không thể ngờ được lại luyện chế xong
nhanh như vậy, nhất thời kinh hỉ kêu lên.

Không riêng gì cô gái này, mà ngay cả Duẫn Ưng và Đồng Xu cũng đều có chút
giật mình. Bọn họ đã từng được Diệp Mặc luyện đan giúp, mất cả một ngày thì
mới luyện chế xong được ba lò đan dược. Hiện tại thì mới chỉ qua thời gian nửa
nén hương, mà Diệp Mặc đã cho ra một lò 'Địa nguyên đan' rồi, thì bọn họ không
cảm thấy kỳ quái mới là lạ. Bọn họ đâu thể biết được, ngày trước khi Diệp Mặc
giúp họ luyện chế đan dược, thì thực tế là hắn còn chưa từng luyện chế qua
Tiên đan lần nào.

Càng về sau thì tốc độ luyện chế đan dược của Diệp Mặc càng nhanh, nếu hiện
tại hắn luyện chế đan dược Thiên cấp cửu phẩm, thì chỉ cần nửa nén hương thôi
hắn cũng có thể luyện chế ra mấy lò rồi.

– Mau mở ra xem.

Cô gái kia vẫn còn chưa mở bình ngọc ra xem, thì đã có tu sĩ ở bên cạnh không
đợi được nữa rồi, nhanh chóng yêu cầu cô gái này mở bình ngọc ra xem đan dược
bên trong.

Lúc này cô gái mặc đồ mầu hồng đâu còn nghe được người khác nói cái gì, nhưng
tay cũng đã sớm run rẩy mà đổ đan dược ra lòng bàn tay của mình rồi.

Mười hai viên 'Địa nguyên đan' vẫn còn có độ ấm nhất định rơi vào trong tay
của cô, bên ngoài những viên đan dược này vẫn còn lưu chuyển một chút tiên
linh khí.

– 'Địa nguyên đan' thượng đẳng…

Một tên tu sĩ Hư Tiên hậu kỳ khiếp sợ kêu lên, thanh âm của y lập tức khiến
tất cả mọi người xung quanh đều nghe rõ ràng. Kỳ thực thì cũng không cần y
phải kêu lên, vì những tu sĩ khác đều đã tận mắt thấy được mười hai viên 'Địa
nguyên đan' trong tay cô gái kia đều là đan dược thượng đẳng rồi.

Tu sĩ ở Hắc Lô trấn không phải là chưa bao giờ được thấy qua đan dược thượng
đẳng, nhưng một lọ đan dược thượng đẳng này, thật sự là khiến mọi người đều
phải chấn động một chút. Vì mười hai viên đan dược chỉ luyện chế với thời gian
nửa nén hương mà thôi.

Kỳ thực Diệp Mặc hoàn toàn có thể luyện chế ra 'Địa nguyên đan' hạng nhất,
nhưng việc luyện chế đan dược hạng nhất sẽ khiến hắn mất rất nhiều thời gian,
mà hiện tại hắn thiếu khuyết nhất chính là thời gian rồi. Dù cho hắn không sợ
Phong Thị thương nghiệp, nhưng ba ngày sau hắn vẫn sẽ phải rời khỏi nơi này.
Chờ sau khi hắn đề thăng thực lực của mình lên tới trình độ nhất định, thì hắn
mới có thể trở lại Hắc Lô trấn này được.

– Tôi muốn luyện đan…

– Tôi cũng muốn…

Đã có một ví dụ thực tế trước mắt, thì những tu sĩ còn lại lập tức náo động
lên, đều chen chúc nhau ùa tới, khiến cho Duẫn Ưng thiếu chút nữa bị họ chen
chúc tới mức lật cả chiếc bàn đá trước mặt.

– Mấy người kia, tôi là người tìm tới Diệp đan sư trước tiên đấy, các người
có biết xếp hàng là thế nào không?

Cô gái mặc đồ mầu hồng kia lúc này đã thu hồi lại đan dược của mình, lại lần
nữa lấy ra hơn mười phần tài liệu luyện đan.

– Cô cũng đã được luyện chế một lò rồi, nhường cơ hội cho người khác đi chứ.

Lập tức có người khác phản bác lại.

Duẫn Ưng nhanh chóng tỉnh táo lại, sau đó vội vã lớn tiếng hô lên:

– Mọi người yên lặng một chút, tất cả đều xếp thành hàng đi, nếu ai chen
ngang thì sẽ không được luyện đan nữa. Ở đây chỉ có hơn bẩy mươi người, mỗi
người đều sẽ đến lượt thôi

Vốn đoàn người vẫn đang chen chúc, thì lại nghe được Duẫn Ưng nói ai không xếp
hàng thì sẽ không được luyện đan, nên lập tức đều tỉnh ngộ lại. Nếu như lúc
này đắc tội với Duẫn Ưng, thì chắc chắn là sẽ không thể nào nhờ Diệp đan sư
kia luyện đan được rồi. Trong nhất thời, mọi người đều nhanh chóng xếp lại
thành hàng. Còn cô gái mặc đồ mầu hồng kia thì vẫn đứng ở đầu tiên trong hàng
như cũ, trong tay cô lúc này là hơn mười phần tài liệu luyện đan, có tài liệu
của Tiên đan nhất phẩm, Tiên đan nhị phẩm, và cũng có cả tài liệu của Tiên đan
tam phẩm nữa.

– Anh Duẫn, lúc trước chúng ta cũng coi như là anh em, có thể chiếu cố cho
tôi được luyện đan trước hay không?

Một tên tu sĩ Hư Tiên hậu kỳ mặt trắng đi tới cười nói với Duẫn Ưng.

Sắc mặt Duẫn Ưng trở nên lạnh lẽo, cười nhạt một câu:

– Từ khi ta bị đuổi ra khỏi trấn tây, thì đã không còn anh em nào nữa rồi.
Cậu đi xếp hàng đi, nếu như còn nói nhiều nữa, chọc giận tiểu Xu, cô ấy không
cho cậu luyện đan nữa, thì cậu cũng không cần phải xếp hàng nữa đâu.

Tu sĩ đang muốn nói tiếp, thì lại nghe được câu nói sau cùng của Duẫn Ưng, nên
vội vã lùi lại đứng vào xếp hàng.

– Mời mọi người đem tiên linh thảo muốn luyện chế thành đan dược đưa tới
trước, sau đó đứng chờ ở một bên. Chúng tôi trước tiên sẽ bắt đầu luyện chế từ
Tiên đan nhất phẩm. Nếu như Tiên đan nhất phẩm của ai được luyện chế xong rồi,
thì không cần phải gấp gáp, hãy chờ tới lượt luyện chế Tiên đan nhị phẩm sau.

Giang Cận ôm quyền nói với các tu sĩ đang đứng xếp hàng.

Đây đương nhiên là yêu cầu mà Diệp Mặc nói ra. Diệp Mặc hiện tại còn chưa hề
luyện chế qua Tiên đan nhị phẩm, nên hắn đưa ra yêu cầu này, chính là vì muốn
quen thuộc với việc luyện chế Tiên đan nhất phẩm đã, sau đó thì mới bắt đầu
luyện chế Tiên đan nhị phẩm.

Mấy lô Tiên đan nhị phẩm đầu tiên chắc chắn là sẽ có thể bị hỏng, nhưng một
lần thu vào nhiều tài liệu luyện chế đan dược như vậy, thì cho dù có hỏng mất
mấy lô đan dược, thì hắn cũng có thể bổ sung vào từ những phần tài liệu khác.

Lúc này thì ngoại trừ một số tu sĩ đem tài liệu luyện chế Tiên đan tam phẩm
của mình dấu đi, thì hầu hết các tu sĩ khác đều không hề cố kỵ gì mà lấy ra
tài liệu mà mình cần luyện chế đan dược.

Tiên linh thảo không ngừng được đưa vào trong biệt thự của Diệp Mặc, tiếp đó
đã có những lò đan dược nhất phẩm được luyện chế thành công được đưa ra. Một
số tu sĩ kinh hỉ phát hiện đan dược của họ thậm chí đã bắt đầu xuất hiện đan
dược hạng nhất. Đan dược hạng nhất đối với các tu sĩ ở Hắc Lô trấn mà nói, thì
xác thực là họ chưa từng được nhìn qua.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.