ập vào mắt là một mảnh đồi cát, cao thấp không bằng nhau, Diệp Mặc lúc này
mới nghĩ ra, bản thân mình căn bản không biết Bỉ Dực Tiên thành rốt cuộc ở
đâu.
Ngay lúc Diệp Mặc đang do dự đi đến bên kia, thần thức của hắn xuất hiện bóng
dáng ba người, ba người này sử dụng đều là loại chân khí phi hành thượng hạng,
cách Diệp Mặc không xa lắm.
Nghĩ đến chân nguyên của mình đã có hai phần chuyển thành Tiên Nguyên rồi,
Diệp Mặc phỏng chừng người khác có lẽ sẽ không tưởng rằng hắn vừa phi thăng
nữa, nghĩ đến đây, hắn cũng tế ra một loại chân khí phi hành thượng hạng, rất
nhanh đuổi tới đó, Thanh Nguyệt bị người ta ngấp nghé qua một lần, Diệp Mặc
cũng không muốn lấy ra nữa.
Thần thức ba người kia cũng đã thấy Diệp Mặc, khi bọn họ thấy Diệp Mặc đang
đạp pháp bảo phi hành qua đây, thì đều ngừng lại.
Diệp Mặc đi tới trước mặt ba người họ khách sáo chắp tay nói:
– Ba vị xin hỏi, Diệp Mặc tôi bởi vì thời gian phi thăng không lâu, sau khi
tôi từ Phi thăng điện ra, vốn muốn ra ngoài tìm tài nguyên tu luyện, không ngờ
lại lạc đường, cho nên muốn hỏi ba vị đây, đây là chỗ nào vậy?
Ba vị tu sĩ này hai nam một nữ, đều là tu vi Hư Tiên, tu vi cao nhất là người
đàn ông tóc ngắn kia, đã là Hư Tiên hậu kỳ rồi, mà tu vi của người phụ nữ vóc
dáng không cao kia là Hư Tiên trung kỳ, người nam tu còn lại có vẻ rất ốm,
nhưng tu vi cũng là Hư Tiên trung kỳ, nhưng trong ba người này bất kỳ ai cũng
đều cao hơn tu vi của Diệp Mặc, Diệp Mặc mới là Hư Tiên sơ kỳ, hơn nữa chỉ có
hai phần chân nguyên chuyển hóa thành Tiên Nguyên.
– Anh đến từ Phi thăng điện sao?
Người nữ tu có vóc dáng không cao, lại có chút thon thả kinh ngạc hỏi một câu,
hiển nhiên có chút kỳ lạ tại sao Diệp Mặc lại đến đây.
Diệp Mặc không biết Phi thăng điện cách ở đây bao xa, hắn chỉ đành kiên trì
nói:
– Đúng vậy, tôi đến từ Phi thăng điện, tôi phi thăng cũng được hơn mười năm
rồi, chỉ là mấy năm nay tốn thời gian vào việc tìm đường và tài nguyên tu
luyện, tu vi cũng không có tiến bộ.
Lời nói này của Diệp Mặc rất mơ hồ, nếu Phi thăng điện cách nơi này rất gần,
vậy hắn có thể nói ở gần đó tìm tài nguyên tu luyện sau đó bị lạc đường, nếu
Phi thăng điện ở xa vậy thì hắn nên nói tốn thời gian ở trên đường, chân
nguyên của hắn chỉ có hai phần là chuyển hóa thành Tiên Nguyên, thời gian mười
mấy năm đáng lẽ là vừa đủ.
Nữ tu sĩ vóc dáng thon thả đó có chút kỳ lạ nói:
– Phi thăng Điện gần đây của Văn Cử Thiên vực cũng ở Y Tiên thành, bảo pháp
phi hành chân khí thượng hạng của anh cho dù không ngừng nghỉ bay đến đây,
tôi sợ chưa đến hai ba mươi năm cũng không tới được…
Nói xong, nữ tu kia chằm chằm Diệp Mặc, hiển nhiên thấy Diệp Mặc đang nói dối.
Diệp Mặc sao mà nghĩ ra khoảng cách Phi thăng điện gần đây xa như vậy, bây giờ
người ta tưởng hắn nói dối, hắn không thể làm gì hơn là tế ra Thanh Nguyệt
nói:
– Tôi còn có một phi hành pháp bảo bán tiên khí, cho nên mới đến đây nhanh
như vậy.
Vị nữ tu kia sau khi nghe lời nói của Diệp Mặc, sự nghi ngờ nhất thời biến
mất, mỉm cười nói:
– Khó trách, tôi nói anh sao mà đến sườn núi Nhược Phong ngoài Bỉ Dực Tiên
Thànhnhanh vậy, thì ra là có bán tiên khí, nói vậy, tốc độ của anh cũng không
nhanh lắm.
Diệp Mặc trong lòng thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt nghi ngờ hỏi:
– Chẳng lẽ Phi thăng điện không chỉ có một?
Nữ tu kia gật đầu nói:
– Đúng vậy, Phi thăng điện của Văn Cử Thiên có mười cái, mà thường sau khi
những tu sĩ phi thăng, đều không ra ngoài, họn họ đều ở Tiên thành của Phi
thăng điện nghe ngóng tình hình Tiên Giới, anh tùy tiện ra đây sẽ rất nguy
hiểm, ở Tiên thành của Phi thăng điện, những tu sĩ vừa mới phi thăng là được
bảo vệ, hơn nữa có thể gia nhập một số thế lực, nhưng ở Văn Cử Thiên thì
không cho phép ép buộc những tu sĩ mới phi thăng.
Diệp Mặc mặt toát mồ hôi nói:
– Lúc đó tôi thấy người khác ra thành đi tìm tài nguyên, tôi cũng muốn đi thử
vận may, kết quả là bị lạc, một mạch bay đến đây.
Nữ tu mỉm cười
– Tuy tu sĩ bị lạc rất ít, nhưng cũng có, thường những tu sĩ mới phi thăng,
đều sẽ tốn mười thậm chí trăm năm ở Tiên thành phi thăng, đem chân khí chuyển
hóa thành Tiên Nguyên mới ra đây, anh đúng thật dũng cảm.
Thấy thái độ của nữ tu rất tốt, trong lòng Diệp Mặc cũng có cảm tình, bắt lấy
cơ hội hỏi:
– Xin hỏi ở đây Bỉ Dực Tiên Thành bao xa? Tôi ở đằng trước hỏi một người, anh
ta có việc gấp chỉ nói với tôi rằng ở đây cách Bỉ Dực Tiên thành không xa,
chưa kịp nói đã đi rồi.
– Chúng tôi đến Bỉ Dực Tiên thành đây, anh đi cùng chúng tôi đi.
Người nam tu sĩ hơi ốm nói.
Nữ tu lại càng nhiệt tình, cô nói với Diệp Mặc:
– Chúng tôi mới vừa từ 'đầm lầy Mu Tức' trở về, nếu lần sau anh muốn đi tìm
tài nguyên tu luyện thì 'đầm lầy Mu Tức' chính là sự lựa chọn tốt nhất, ở đó
nguy hiểm ít, thu hoạch lớn, nếu không phải Dặc Nghiên Tiên Tử muốn đến Bỉ Dực
Tiên thành, chúng tôi sẽ không trở về sớm như vậy đâu.
Diệp Mặc ra vẻ xấu hổ nói:
– Lần trước tôi đi tìm tài nguyên, kết quả bị lạc đến bây giờ mới tìm được Bỉ
Dực Tiên thành, tôi định ở Bỉ Dực Tiên thành tu luyện trước rồi mới tính tiếp,
nếu không, ra ngoài nữa lại bị lạc đường.
Nữ tu cười khúc khích nói:
– Sẽ không đâu, 'đầm lầy Mu Tức' cách Bỉ Dực Tiên thành không xa, rất dễ
tìm, nhưng nếu anh muốn đến 'đầm lầy Mu Tức' thì tốt nhất nên tổ đội với
người khác, với tu vi của anh đi một mình rất nguy hiểm.
Nói xong nữ tu nhìn người nam tu tóc ngắn một mực không nói gì đó nói:
– Anh Ly Hoành, Diệp Mặc mới phi thăng, đến lúc đó cho hắn tham gia vào đội
của mình nha, mới đầu chúng ta cũng trải qua khó khăn thế này, ý em là giúp
được thì giúp.
Người đàn ông tóc ngắn tên Ly Hoành đó lập tức mỉm cười nói:
– Đương nhiên là được, chúng ta cũng từ không biết tới biết mà.
Sau khi Ly Hoành đồng ý lời đề nghị của nữ tu, lập tức chắp tay với Diệp Mặc
nói:
– Tôi là Ly Hoành, nếu anh chịu tham gia với chúng tôi thì sau này chúng ta
có thể cùng nhau đi tìm tài nguyên tu luyện, tiểu đội của chúng tôi phải có
năm người rồi, bây giờ còn thiếu hai người, anh tham gia cũng được, đương
nhiên, nếu anh không chịu thì cũng có thể cùng chúng tôi đi Bỉ Dực Tiên thành.
– Vậy thì cảm ơn anh Ly Hoành, sau này xin hãy chỉ bảo nhiều hơn.
Diệp Mặc đang lo không có tài nguyên tu luyện, mà 'đầm lầy Mu Tức' hắn cũng
không biết, còn rất nhiều thứ đều là mơ hồ không biết gì, bây giờ có người mời
vào đội, Diệp Mặc không tí do dự gì liền đồng ý ngay.
Nữ tu nghe thấy Diệp Mặc đồng ý gia nhập, cũng cười nói:
– Tôi là Cao Noãn, đó là anh tôi Cao Hổ.
Nói xong, cô chỉ tu sĩ hơi ốm người vừa mới nói chuyện đó.
Diệp Mặc không ngờ rằng hai người lại là anh em, sau khi hai anh em này phi
thăng, tu vi Hư Tiên mới có thể tìm thấy nhau, cũng có bản lĩnh.
Bốn người nói chuyện một lúc, bởi vì Diệp Mặc cũng gia nhập vào đội này, mọi
người rất nhanh chóng thân thiết, Cao Noãn là người nhiệt tình, người thích
tán gẫu, Cao Hổ thì không mấy nói chuyện, còn về Ly Hoành nói chuyện rất trầm
ổn, cũng không khoe khoang khoác lác, ba người này cho Diệp Mặc cảm giác không
phải là hạng người gian xảo, đây cũng là lý do Diệp Mặc gia nhập vào đội.
Diệp Mặc cuối cùng là không nhịn được nghi ngờ của mình, sau khi quen thân với
Ly Hoành và mấy người khác, ra tiếng hỏi:
– Anh Ly Hoành, có phải là toàn bộ tu sĩ tu chân giới, cũng phải từ Phi thăng
điện phi thăng đến Tiên Giới không?
Ly Hoành cũng không để bụng ý ngoài lời của Diệp Mặc, chỉ gật đầu nói:
– Nghe nói quy tắt phi thăng của một số Thiên Vực bị phá rồi, tu sĩ phi
thăng không nhất định từ Phi thăng điện ra, nhưng tu sĩ phi thăng của Văn Cử
Thiên chúng ta đều phải từ Phi thăng điện ra.
– Thì ra là vậy.
Diệp Mặc đãng trí trả lời, hắn không có được câu trả lời như mong muốn, hỏi
thêm thì lộ liễu rồi.
Cũng may Cao Noãn kịp thời trả lời nghi hoặc của Diệp Mặc, lúc Ly Hoành nói
xong, Cao Noãn bổ sung một câu:
– Tôi nghe người ta nói, nếu có thế giới Tu Di của mình, ở trong thế giới Tu
Di của mình độ kiếp, thì sẽ không xuất hiện ở Phi thăng điện, nhưng thế giới
Tu Vi và tiểu thế giới khác nhau, thế giới Tu Di so với tiểu thế giới cao
cấp nhiều, hơn nữa thế giới Tu Di phải là đủ ngũ hành mới có thể độ kiếp,
bằng không đến Lôi Kiếp cũng không cảm ứng được.
Ly Hoành mỉm cười nói rằng:
– Cao Noãn em thật biết nghĩ, thế giới Tu Di đến Đại năng của thế giới cũng
không mấy ai có, Tu chân giới có thể có vật này sao?
Diệp Mặc trở nên hiểu ra, hắn đã biết hai người Hứa Dị tại sao nói hắn có thế
giới Tu Di, đó không phải là phát hiện ra Thế giới trang vàng của hắn ta, mà
là bởi vì nơi hắn độ kiếp là một thế giới Tu Di, nơi hắn phi thăng vừa không
phải là Phi thăng điện, kết quả Hứa Dị sai lầm cứ theo sai lầm, anh ta từ chỗ
Diệp Mặc phi thăng phán đoán Diệp Mặc có thế giới Tu Di, lại không biết Diệp
Mặc vừa khéo có Thế giới trang vàng, chỉ là Thế giới trang vàng so với thế
giới Tu Di căn bản là không thể so sánh nổi.
Diệp Mặc lúc này suy đoán năm cây cột kia hẳn là ngũ hành, thế giới Tu Di đó
hẳn còn là bị hỏng rồi, bằng không cho dù hắn ở trong thế giới Tu Di của
người khác cảm nhận được Lôi Kiếp, cũng không có cách nào xé rách thế giới
của người khác, Diệp Mặc nghi ngờ nơi hắn độ kiếp không chỉ là thế giới Tu Di,
thậm chí so với thế giới Tu Di có thể còn cao cấp hơn.
– Diệp Mặc vận khí của anh không tệ, lần này Dặc Nghiên Tiên Tử muốn tới Bỉ
Dực Tiên Thành, nghe nói sẽ dùng Văn phong nhưỡng mở tiệc mời tất cả tu sĩ
trên Địa Tiên đang ở Bỉ Dực Tiên thành, anh rất đúng lúc, Văn phong nhưỡng
bình thường rất khó mua được, hơn nữa cho dù mua được, giá cả cũng rất mắc.
Cao Noãn không để ý lời nói của Ly Hoành, cười nói, rất rõ ràng, cô cũng cảm
thấy lời nói của Ly Hoành rất đúng.
Thông qua cuộc nói chuyện với Ly Hoành và mấy người khác, Diệp Mặc biết chỉ
cần đến Bỉ Dực Tiên thành ở bất kỳ một điện các nào mua một miếng ngọc giản,
lập tức có thể hiểu được toàn bộ bố cục và thế lực của Tiên giới, hơn nữa có
thể hiểu rõ được cấp bậc của tu tiên và một vài Đại năng của Văn Cử Thiên.
Cao Noãn nói không sai, nơi của bọn họ cách Bỉ Ức Tiên thành thực sự không xa,
trong khi nói chuyện, mấy người họ đã tới bên ngoài Bỉ Dực Tiên Thành rồi.
Diệp Mặc không phải là người ít hiểu biết, Mặc Nguyệt Chi Thành của hắn càng
là thành phố có khí thế hùng vĩ nhất toàn Đại Lục Lạc Nguyệt, nhưng khi hắn
thấy Bỉ Dực Tiên Thành, hắn mới biết cái gì thật sự là khí thế hùng vĩ.
Cổng lầu cao vút xuyên mây căn bản không thấy được đỉnh, chỉ có thể ở trong
tầng mây nhìn thấy bốn chữ 'Bỉ Dực Tiên Thành' to sáng chói, bức tường xung
quanh thì sử dụng thần thức căn bản nhìn không được, ngoại trừ mây nhiều màu
sắc có tiên linh khí bay lượn trên không, thì không còn thứ gì khác, mà toàn
bộ kiến trúc trong cái Tiên thành càng huy hoàng, Diệp Mặc không biết trong đó
có khu nhà nghèo nào không, ít nhất hắn không nhìn thấy ở cửa thành.
Mà Bỉ Dực Tiên thành chỉ là một Tiên thành bình thường của Văn Cử Thiên, nghe
Ly Hoành và mấy người khác nói Văn Cử Thiên trong ba mươi ba thiên vực được
cho là một thiên vực đứng gần chót.