Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1285: Luyện chế thiên đan thất phẩm ngay tại chỗ.


Chỉ trong chốc lát, tên Tam Thần Chủ kia lại sững sờ hỏi một câu:

– Anh Diệp, anh đúng là Đan vương bát phẩm thật sao?

Diệp Mặc cười ha hả nói:

– Đan vương bát phẩm thì có cái gì ngạc nhiên? Tôi ngay bây giờ có thể luyện
chế cho anh xem.

Có thể luyện đan ngay tại chỗ chứng minh ọi người thấy, rõ ràng là quá vô lễ,
Tam Thần Chủ kia vội khua tay nói:

– Không cần, không cần, thật không ngờ anh Diệp lại còn là Đan vương bát phẩm
nữa, quá tốt, quá tốt rồi.

Vừa nói mặt của y lại lộ ra vẻ kích động không thôi, liên tục xoa tay nói:

– Anh Diệp, anh biết Thần Thú Sơn mạch chúng tôi cái gì không nhiều, chứ linh
thảo thì nhiều lắm, nhưng chúng tôi đến một Đan vương nhất phẩm cũng không có.
Hay là anh Diệp đến Thần chủ phong tôi chơi đi, tôi đảm bảo sẽ khiến cho anh
Diệp hài lòng.

Đừng nói Tam Thần Chủ không ngừng kích động, đến những yêu tu còn lại phía sau
lưng y cũng ngạc nhiên nghi ngờ nhìn Diệp Mặc, nhưng phần lớn ánh mắt đều mang
theo vẻ hoài nghi.

Đến Thiếu Thần Chủ bị Diệp Mặc giáo huấn ột trận cũng vẻ mặt không dám tin,
biểu cảm này giống y như biểu cảm vừa nãy khi biết Diệp Mặc là tu sĩ Hóa Chân
đỉnh phong. Gã không ngờ tu sĩ trẻ tuổi Diệp Mặc này chẳng những là Hóa Chân
đỉnh phong, mà còn là Đan vương bát phẩm. Nếu gã sớm biết được Diệp Mặc là Đan
vương bát phẩm, đừng nói một gốc Dịch Tinh Đằng, cho dù là trăm gốc Dịch Tinh
Đằng, gã cũng chủ động tặng cho Diệp Mặc.

Đan vương của Thần Thú Sơn mạch có thể nói là khan hiếm đến mức không có, đến
cả Rừng rậm vô tận còn có Tây Tu thành, Đan vương cũng vô cùng quý hiếm, càng
đừng nói đến bát phẩm trong Đan vương. Lúc nãy gã đã tin chắc Diệp Mặc là tu
sĩ Hóa Chân đỉnh phong rồi, nếu như không phải tu sĩ Hóa Chân đỉnh phong, ai
dám tùy tiện nói mình là Đan vương bát phẩm chứ? Trừ phi hắn không muốn nhìn
thấy mặt trời nữa.

Mặc dù Diệp Mặc biết Tam Thần Chủ này không có ác ý, nhưng hắn dẫn theo nhiều
người như vậy, cùng vào Thần Thú vô tận, hắn vẫn rất kiêng kị. Nếu không đi,
Diệp Mặc quả thực không cam tâm, trong tay tên Tam Thần Chủ này chắc chắn có
rất nhiều linh thảo cấp cao. Những linh thảo cấp cao đó bất luận là loại nào,
chỉ cần là linh thảo cấp tám cấp chín đối với hắn bây giờ mà nói cũng có tác
dụng cực kỳ lớn. Vì bây giờ hắn là Đan vương cấp tám, muốn thăng cấp lên Đan
vương cấp cửu phẩm thì cần phải có một lượng lớn linh thảo cấp chín để thử
nghiệm. Cho dù truyền thừa luyện đan của hắn cũng không tầm thường, quá trình
thử nghiệm này cũng không thể giản lược đi được.

Đan vương cấp bậc càng cao, thì linh thảo cần có để thử nghiệm càng nhiều. Cho
nên đối với hắn mà nói lấy được một lượng lớn linh thảo cấp chín, không chỉ là
phát tài, mà còn có nghĩa trình độ luyện đan của hắn có thể tăng lên được hay
không. Đan vương bát phẩm cửu phẩm hiếm hoi, thực ra từ một góc độ khác mà
nói, phần lớn nguyên nhân là vì không có linh thảo để luyện.

Hắn bây giờ là Kiếp Biến tầng thứ sáu, nếu không có nguyên liệu để tu luyện,
có khả năng phải hơn trăm năm nữa hắn vẫn dừng lại ở Kiếp Biến tầng thứ sáu.
Nhưng một khi gặp được tài nguyên tu luyện đỉnh cấp, ví dụ như lượng lớn linh
mạch cực phẩm, hoặc là gặp được hai viên tiên tinh, hắn có thể nhanh chóng
thăng cấp lên Kiếp Biến đỉnh phong.

Đến Kiếp Biến đỉnh phong rồi, đối với Diệp Mặc mà nói cũng có nghĩa là luyện
chế đan dược thăng cấp Hóa Chân, muốn luyện chế đan dược thăng cấp Hóa Chân,
vậy thì cần phải là Đan vương cửu phẩm. Đan vương cửu phẩm, Diệp Mặc căn bản
không cần nghĩ, ở đại lục Lạc Nguyệt cho dù có, hắn cũng không tìm được, khả
năng duy nhất chỉ dựa vào chính bản thân hắn.

Đan vương bát phẩm không phải nói không thể luyện chế được đan dược cửu phẩm,
nhưng tỉ lệ thành công quá thấp, ai mà biết được cần phải lãng phí bao nhêu
linh thảo mới có thể luyện chế ra được một viên?

Cho nên nói lời mời của Tam Thần Chủ, Diệp Mặc đúng là có chút động lòng.

Thấy Diệp Mặc trầm mặc không nói, Tam Thần Chủ bỗng nhiên tỉnh ngộ nói:

– Anh Diệp, tôi quá vô lễ rồi, tôi tên Giao Hoán Chấn, là Tam Thần Chủ của
Thần Thú Sơn mạch.

Nói xong y không đợi Diệp Mặc trả lời, liền nói với hai tên yêu tu Kiếp Biến
đỉnh phong lúc trước bảo vệ nơi này:

– Giải tán tất cả mọi người đi, nên làm gì thì đi làm đi, sau này anh Diệp
đến dãy núi Thần Thú Sơn mạch chúng ta chính là khách, không được ngăn cản.

– Vâng.

Tên yêu tu trả lời xong, vội vàng ra ngoài tuyên bố mệnh lệnh, chỉ trong chốc
lát, những yêu thú xung quanh đó liền tản đi hết, ngay sau đó, không còn một
ai.

Diệp Mặc thấy Tam Thần Chủ giải tán hết những yêu thú và yêu tu xung quanh đó,
biết y thật sự muốn kết giao với mình, đang định đồng ý với lời mời của Tam
Thần Chủ, thì lại nghe thấy Tam Thần Chủ lại nịnh bợ nói:

– Anh Diệp không biết có thể luyện chế ra Tuyết Tang đan được không?

Diệp Mặc lập tức hỏi:

– Tam Thần Chủ có linh thảo cấp tám Lam Tuyết Đề Tử không?

Tuyết Tang đan là đan dược thiên cấp cấp tám, luyện chế tương đối khó khăn,
cho dù là những Đan vương bát phẩm bình thường cũng phải cẩn trọng. Tác dụng
chủ yếu của nó là hóa giải độc tố, mặc dù tất cả đan sư đều biết Tuyết Tang
đan dùng để hóa giải độc tố, nhưng không có ai có thể dùng nổi. Vì linh thảo
chủ yếu luyện chế ra Tuyết Tang đan là Lam Tuyết Đề Tử.

Lam Tuyết Đề Tử là linh thảo cấp tám, hơn nữa còn là linh thảo cấp tám cực kỳ
quý hiếm. Thực ra Tuyết Tang đan rất khó luyện chế, lại dùng linh thảo cấp
tám, theo lý mà nói Tuyết Tang đan hẳn là đan dược thiên cấp bát phẩm mới
đúng. Nhưng loại đan dược này có một đặc điểm, đó là không có cách nào kéo dài
thời gian bảo quản được, chỉ có thể bảo quản được một năm, sau một năm, bất
luận là anh dùng cấm chế hay dùng bình ngọc gì, đan dược cũng như tuyết tự
động tan biến.

Như vậy giá của loại đan dược này cũng giảm bớt đi nhiều, giới Tu Chân phân
chia đẳng cấp đan dược chẳng những cần phải xem tác dụng của đan dược đó, mà
còn cần xem xét giá của nó thế nào. Cho nên Tuyết Tang đan được xếp vào thiên
đan thất phẩm, cũng không có gì là lạ.

Tác dụng của Tuyết Tang đan và Hóa Tang đan như nhau, nhưng đẳng cấp thì lại
khác nhau như trời với đất, một là thiên đan thất phẩm, một là linh đan cửu
phẩm. Diệp Mặc có Duẩn Ích đan, cho nên sau khi lấy được Hóa Tang đan từ tay
Nguyệt Kỳ Siêu, thì cũng không phân tích thành phần làm gì.

– Anh quả nhiên là Đan vương bát phẩm, vậy thì tốt quá rồi. Anh Diệp, tốt quá
rồi.

Tam thần thủ sau khi nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức vui mừng nói.

Diệp Mặc trong lòng thầm buồn cười, mình biết linh thảo chủ yếu của Tuyết Tang
đan, liền bị cho rằng là Đan vương bát phẩm rồi, nếu Đan vương bát phẩm là như
này mà xác định, vậy thì Nam An châu đâu đâu cũng là Đan vương bát phẩm. Tên
Giao Hoán Chấn này cũng quá chưa biết sự đời rồi.

Tam Thần Chủ sau khi vui mừng nói xong, cũng không để ý đến Diệp Mặc nữa, trực
tiếp lấy ra một gốc Lam Tuyết Đề Tử, ấn vào tay Diệp Mặc nói:

– Anh Diệp, anh giúp tôi nhé, luyện chế một lò Tuyết Tang đan, tôi đang cần
gấp.

Y có lẽ nghĩ rằng Diệp Mặc cũng không đồng ý đến thần chủ phong, dứt khoát lấy
linh thảo ra.

Diệp Mặc thấy Lam Tuyết Đề Tử của Tam Thần Chủ đến hộp ngọc cũng không có,
càng không dùng cấm chế để bảo quản nó, không khỏi có chút im lặng. Đối với
Tam Thần Chủ không tiếp tục mời mình đến Thần chủ phong nữa, mà ở đây luyện
đan cũng hài lòng rồi. Đoán chừng là sự do dự của mình cũng khiến cho đối
phương có chút cố kỵ, nhưng như này là tốt hơn hết.

Tên Thiếu Thần Chủ kia thấy Tam Thần Chủ lấy Lam Tuyết Đề Tử thỉnh cầu Diệp
Mặc luyện đan, không ngờ không lập tức rời đi, mà lại chằm chằm nhìn về phía
này, rõ ràng gã cũng muốn biết Diệp Mặc rốt cục có thể luyện chế ra Tuyết Tang
đan thiên cấp thất phẩm hay không?

Diệp Mặc tùy tay bố trí một cấm chế, khiến những người xung quanh không thể
nào nhìn rõ hành động của hắn, lúc này mới lấy ra thần nông đỉnh phóng ra Vụ
Liên Tâm Hỏa trong cấm chế.

Cấm chế mà hắn tiện tay bố trí khiến hai mắt của Tam thần chủ lại nhìn đăm
đăm, hai yêu tu và Thiếu Thần Chủ sau lưng y lại càng há to miệng. Từ cấm chế
mà Diệp Mặc tiện tay bố trí này, bọn họ có thể nhìn ra, Diệp Mặc ít nhất cũng
là Tông sư trận pháp. Một Tông sư trận pháp còn là một Đan vương? Làm sao mà
tin nổi?

Ngôn Nghiên lúc này đã đi hái Dịch Tinh Đằng trở về, cô thấy hành động của
Diệp Mặc cũng đồng thời ngây người ra. Bản thân cô là một Đại sư trận pháp cấp
sáu, đương nhiên biết thăng cấp lên Tông sư trận pháp là rất khó khăn. Cô là
một Đại sư trận pháp trong Tây Tu thành đã là rất tài giỏi rồi, tài nguyên mà
anh chị em nhà bọn họ phần lớn là do cô bố trí trận pháp giúp mà đạt được. Lúc
trước cô cũng mượn sự trợ giúp của tiền nhân bố trí trận pháp tàn phá cấp tám,
ngăn yêu tu tấn công vào thành được gần một tháng.

Đến bây giờ cô cũng hiểu được chút kiến thức về trận pháp của mình trước mặt
Diệp Mặc cũng không là cái gì.

Lúc này Diệp Mặc đã ném Lam Tuyết Đề Tử vào lò luyện đan hòa tan, Tuyết Tang
đan luyện chế khó hơn nhiều so với những thiên đan thất phẩm thông thường,
nhưng Diệp Mặc đã là Đan vương bát phẩm, chỉ trong nửa tuần hương, linh thảo
sớm đã hòa tan rồi, hơn nữa bắt đầu ngưng đan rồi.

Cấm chế mà hắn bố trí mặc dù ngăn được tầm nhìn và thần thức, nhưng cũng không
ngăn được mùi vị lan tỏa ra. Một mùi hương đan dược thơm ngát truyền ra, tất
cả những người xung quanh ngửi thấy mùi hương thuốc này tinh thần đều phấn
chấn, giống như một số tạp chất trong cơ thể mình biến mất vậy.

Tất cả mọi người đều biết rõ, cái biến mất đó không phải là tạp chất, mà là
độc tố. Chỉ cần ngửi mùi đan là có thể ép đan độc được, một khi nuốt được một
viên Tuyết Tang đan thì hiệu quả sẽ thế nào? Căn bản không cần hỏi, cũng không
cần thử, những người xung quanh cũng có thể đại khái hiểu được.

Tam Thần Chủ lại càng kích động cả người run rẩy, miệng vẫn lẩm bẩm nói:

– Không sai, không sai, chính là mùi này, chính là cái mùi này…

Thiếu Thần Chủ thì sắc mặt âm trầm bất định, gã từng may mắn có được một viên
Tuyết Tang đan, gã vừa ngửi thấy mùi này liền biết được Diệp Mặc luyện chế ra
chính là Tuyết Tang đan. Hơn nữa cái mùi này, còn thuần khiết hơn nhiều so với
Tuyết Tang đan ngày trước gã lấy được. Lúc này gã cũng hiểu được tại sao Tam
Thần Chủ lại khách khí đến vậy, hóa ra người ta còn là một Đan vương bát phẩm.

Gã cũng không biết Tam Thần Chủ lúc trước khách khí với Diệp Mặc, là vì biết
Diệp Mặc lợi hại, đối với việc biết được Diệp Mặc là Đan vương bát phẩm, là
chuyện sau này.

Diệp Mặc lúc này đã ngưng đan xong, thu đan quyết đánh ra, tiện tay lấy sáu
viên đan dược trắng tinh khôi như tuyết ra. Sau khi cất đan dược vào bình
ngọc, Diệp Mặc lại hủy cấm chế đi.

Tam Thần Chủ đang đứng một bên sốt ruột chờ đợi cũng vội vàng chạy tới trước
mặt Diệp Mặc, Diệp Mặc không đợi y mở miệng, liền đưa bình ngọc trong tay đưa
cho y:

– Tuyết Tang đan đã luyện chế xong, anh Giao xem xem có đạt yêu cầu của anh
không?

– Đạt, đạt…

Tam Thần Chủ nhận lấy Tuyết Tang đan vẫn chưa mở ra nhìn, liền liên tục nói
đạt, đạt.

Nói xong, y cũng bình tĩnh mở bình ngọc ra, khi y nhìn thấy sáu viên Tuyết
Tang đan trắng như tuyết nằm ngay ngắn trong bình ngọc, trên mặt mừng rỡ không
nói thành lời.

Độ trắng của Tuyết Tang đan nói lên được đẳng cấp của đan dược, sáu viên Tuyết
Tang đan không có chút ố vàng nào, trắng như tuyết, rõ ràng là Tuyết Tang đan
hạng nhất không nghi ngờ gì.

– Đây là Tuyết Tang đan hạng nhất…

Phải một lúc lâu sau Tam Thần Chủ mới kinh ngạc thốt lên, y không ngờ mình
chẳng những lấy được Tuyết Tang đan mà còn là sáu viên Tuyết Tang đan hạng
nhất, sáu viên đan dược này cần bao nhiêu linh thạch mới có thể mua được đây?
Nhưng Diệp Mặc chỉ tốn một tuần hương thôi là có thể tặng đến tay mình rồi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.