Tuy rằng tu sĩ Vô Cực Tông cũng không có toàn lực ra tay ở chiêu đầu tiên, nếu
nói là bị Diệp Mặc đánh lén thì cũng không quá đáng. Thế nhưng Diệp Mặc một
đao đã khiến y bị đánh bay đến mấy trượng, cho nên tên tu sĩ Vô Cực Tông này
đã có thêm mấy phần kiêng kỵ với Diệp Mặc.
Vì thế sau khi Diệp Mặc bổ ra một đao, y lập tức điều động chân nguyên. Quả
nhiên y cảm giác được chân nguyên chuyển động chậm chạp giống như là bị trói
buộc vậy. Tên tu sĩ Hư Thần này lập tức biết là có chuyện không hay rồi, liền
mạnh mẽ xuất ra ‘Kính Bát Quái’, đồng thời sử dụng toàn lực cố gắng thoát ra
khỏi sự trói buộc của Diệp Mặc.
'Kính Bát Quái' được lấy ra, lập tức bành trướng trên không trung giống như là
một mặt trời được phóng đại, bao phủ hoàn toàn lấy Diệp Mặc. Không đợi Diệp
Mặc tiếp tục bổ ra 'Huyễn vân đao pháp', thì hắn đã cảm nhận được thức hải bị
tê rần, Diệp Mặc lập tức hiểu được cái 'Kính Bát Quái' của đối phương căn bản
chính là một pháp bảo công kích thần thức.
Cũng là một loại pháp bảo, thế nhưng pháp bảo có khả năng công kích thần thức
so với những pháp bảo thông thường khác thì mạnh hơn nhiều lắm. Nếu như Diệp
Mặc không có công pháp thần thức, hay là nói hắn không có 'Tử nhãn thần hồn
thiết cát', thì cho dù là chân nguyên của hắn có mạnh mẽ hùng hậu hơn nhiều so
với đối phương, thế nhưng một khi đối phương xuất ra pháp bảo 'Kính Bát Quái'
này thì hắn sẽ thiệt thòi lớn rồi.
Pháp bảo công kích thần thức khác với công kích thần hồn của tu sĩ, bởi vì nó
không cần tu sĩ liên tục duy trì và tiêu hao thần thức, coi như là công kích
thất bại, thì đối với thần thức của tu sĩ cũng không ảnh hưởng gì.
Thần thức của Diệp Mặc bị công kích khiến cho đau đớn nhưng cũng chỉ là trong
nháy mắt mà thôi, tên tu sĩ Hư Thần của Vô Cực Tông đã thoat khỏi 'Huyễn vân
thúc nguyên đao' của Diệp Mặc, liền lấy ra một thanh phi kiếm, đồng thời khóe
miệng còn hiện ra một tia cười nhạt.
Vừa rồi sau khi Diệp Mặc xuất đao đã trói buộc được bản thân y, thế nhưng lại
không tiếp tục truy kích, chứng tỏ là 'Kính Bát Quái' của y đã có hiệu quả, y
căn bản là không muốn đợi Diệp Mặc ra tay lần nữa, liền lấy ra phi kiếm, muốn
một kiếm giết chết Diệp Mặc.
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, biết được cái 'Kính Bát Quái' này là pháp bảo công
kích thần thức, thì hắn cũng liền phát động công kích của 'Tử nhãn thần hồn
thiết cát' ra ngoài, đây chính là ‘Thần thức đao’ của tầng thứ ba công pháp
'Tử nhãn thần hồn thiết cát'. Cho tới giờ chỉ có hắn đi công kích thần thức
đối phương, giờ hắn lại là một người bị công kích.
Tên tu sĩ Hư Thần tuy rằng không trực tiếp dùng thần thức công kích Diệp Mặc,
thế nhưng y cần phải dùng thần thức khống chế 'Kính Bát Quái' để công kích
Diệp Mặc.
Diệp Mặc đã từng dùng 'Thần thức đao' để chém giết rất nhiều, nếu so với cái
'Kính Bát Quái' kia thì lợi hại hơn nhiều lắm. Tên tu sĩ Hư Thần của Vô Cực
Tông liền cảm thấy một cơn đau ở trong thức hải, không thể nào tiếp tục sử
dụng phi kiếm nữa, càng không thể khống chế được 'Kính Bát Quái' mà để cho nó
rớt xuống đất.
Mà lúc này thì 'Tử Đao' của Diệp Mặc đã đánh ra một chiêu 'Huyễn vân phân liệt
đao' rồi, rồi lại đánh ra thêm một chiêu 'Huyễn Vân Phi toàn đao'.
Tên tu sĩ Hư Thần vừa mới thoát ra khỏi 'Thần thức đao' của Diệp Mặc, thức hải
còn đang quay cuồng chưa kịp ổn định, đã thấy vô số đao quang màu tím bay đến.
Lúc bắt đầu y còn không có chú ý, thế nhưng rất nhanh y liền phát hiện những
đao quang màu tím này ngày càng nhiều, thậm chí đã hình thành một rừng chi
chit những đao quang màu tím vây quanh y. Đây là đao quang gì? Tại sao càng
ngày càng nhiều đao quang thế.
– Đây là cái loại đao kỹ gì?
Tên tu sĩ Hư Thần của Vô Cực Tông không kịp kinh hãi, nhanh chóng thu hồi lại
'Kính Bát Quái', khi 'Kính Bát Quái' vừa quay trở lại bên y liền biến ra vô số
kính ảnh muốn ngăn trở các đường đao quang màu tím kia.
Bành bành bành. . .
Đao quang va chạm với 'Kính Bát Quái' phát ra một loạt những âm thanh nặng nề,
thức hải tên tu sĩ Hư Thần vừa mới thọ thương, còn đao quang màu tím của Diệp
Mặc thì giống như là vô cùng vô tận, khiến y chỉ có thể chặn dược lần công
kích đầu tiên, rồi phun ra một ngụm máu tươi. Lập tức đưa tay lấy ra một viên
đan dược muốn nuốt vào.
Không đợi y nuốt viên đan dược xuống, thì 'Huyễn Vân Phi toàn đao' của Diệp
Mặc đã đến.
Đao quang của 'Huyễn Vân Phi toàn đao' khiến tên tu sĩ Hư Thần của Vô Cực Tông
đang bị tổn thước thức hải kia không có cách nào ngăn trở. Nếu như thức hải
của y không bị thương tổn, y còn có thể tiếp tục điều khiển 'Kính Bát Quái' để
chặn lại 'Huyễn Vân Phi toàn đao' của Diệp Mặc. Thế nhưng hiện tại thức hải
của y đã bị thương tổn, nên cũng đã không thể tiếp tục điều khiển 'Kính Bát
Quái' nữa rồi, chỉ có thể nhìn đao quang cuồn cuộn của 'Huyễn Vân Phi toàn
đao' đang bay đến mà thôi.
Gặp được cái loại tu sĩ Hư Thần tầng một biến thái như thế này, trong lòng tên
tu sĩ Hư Thần tầng bốn cũng âm thầm kinh hãi, khẳng định bản thân không phải
là đối thủ của Diệp Mặc nên muốn lập tức đào tẩu. Đừng nói là Hư Thần tầng
một, cho dù là Hư Thần tầng năm hay là tầng sáu đi chăng nữa y cũng tin rằng
không ai có thể mạnh hơn cái tên tu sĩ Hư Thần tầng một trước mắt này bao
nhiêu.
Diệp Mặc tuy rằng hoàn toàn chiếm thế thượng phong, nhưng hắn vẫn có chút
không vừa lòng, hắn cảm giác 'Huyễn vân đao pháp' của mình mặc dù đã có năm
đao, mỗi một đao đều có chỗ đặc biệt, thế nhưng lại không có bất cứ một đao
thức nào có thể một đao định đoạt ‘Càn Khôn’. Vẫn luôn phải dây dưa với kẻ
địch một chút khi đối đầu, tuy rằng thực lực của hắn đến giờ còn chưa có lấy
ra toàn bộ, thậm chí cả Đại đỉnh tám cực và 'Vô Ảnh' cũng chưa được hắn lấy ra
dùng, thế nhưng hắn vẫn không thấy vừa lòng.
Cái hắn cần chính là khí thế tuyệt đối, một đao đánh ra sẽ khiến kẻ địch hồn
phi phách tán, đáng tiếc là 'Huyễn vân đao pháp' của hắn hiện giờ còn chưa làm
được điều đó.
Tên tu sĩ Hư Thần của Vô Cực Tông này có ý muốn bỏ chạy, thì Diệp Mặc đã cảm
thụ được khí thế của đối thủ hoàn toàn trùng xuống, Diệp Mặc liền không chút
suy nghĩ, vung 'Tử Đao' đang nắm chặt trong tay bổ ra một đao.
Diệp Mặc đang mải suy nghĩ về một đao có khí thế tuyệt đối, cho nên lúc này
hắn vô ý không có xuất 'Tử Đao' ra khỏi tay mà vẫn nắm chặt nó trong tay đánh
ra một đao. Sau khi một đao này được đánh ra, Diệp Mặc liền có một tia cảm
ngộ.
Sau một khắc, hắn không cần nhìn đến tên tu sĩ Hư Thần kia, cũng không nhìn
chính 'Tử Đao' của mình đánh ra có trúng đối phương hay không, mà là hoàn toàn
nhắm mắt lại, tập trung tinh thần dốc toàn lực đánh ra tiếp một đao.
Cam Lang ở một bên thấy Diệp Mặc chiếm thế thượng phong, thì đang định đi xem
xét cái chết của Vạn sư thúc, thế nhưng 'Huyễn vân đao pháp' của Diệp Mặc lại
khiến y thấy rất mới mẻ lạ lẫm. Tuy rằng Diệp Mặc chỉ đánh ra ba đao, thế
nhưng từ 'Huyễn vân thúc nguyên đao', đến 'Huyễn Vân Phi toàn đao' rồi lạiđến
'Huyễn vân phân liệt đao', hầu như mỗi đao đều mang theo đao ý vô tận. Y đối
với Ba Đào kiếm pháp của bản thân vốn cũng rất kiêu ngạo, thế nhưng thấy được
'Huyễn vân đao pháp' của Diệp Mặc, y cảm giác Ba Đào kiếm pháp của mình mới
chỉ là nhập môn mà thôi.
Khi Cam Lang còn đang nhập thần, thì lại phát hiện Diệp Mặc nhắm hai mắt lại,
tùy ý đánh ra một đao. Mà càng làm cho y kỳ quái, chính là sau khi Diệp Mặc
đánh ra đao này, tên tu sĩ Hư Thần của Vô Cực Tông lại một lần nữa trở nên
chậm chạp.
Không đợi tên tu sĩ Hư Thần tiếp tục động tác, đại đao màu tím của Diệp Mặc đã
dẫn tới từng đợt từng đợt đao quang màu tím che phủ toàn thần hắn.
– Đây là cái loại đao pháp gì vậy?
Cam Lang trừng to con mắt nhìn chằm chằm vào 'Tử Đao' trong tay Diệp Mặc,
chuẩn xác mà nói thì cây đao này giống như là một con dao làm bếp loại lớn
vậy. Y thậm chí cảm giác một đao này của Diệp Mặc so với bất kỳ đao nào trước
đó Diệp Mặc đã đánh ra còn lợi hại hơn gấp mấy lần, làm cho trong lòng y sinh
ra một cảm giác từ trước đến nay chưa từng có. Đồng thời khiến y có một chút
cảm ngộ nhưng lại không rõ ràng, thậm chí không thể nói ra, cũng không lĩnh
hội được.
Răng rắc. .
Phụt
Một tiếng răng rắc và một tiếng máu thịt vỡ nát văng ra, tên tu sĩ Hư Thần của
Vô Cực Tông cùng với 'Kính Bát Quái' của y đã bị một đao của Diệp Mặc chém
thành hai nữa, mà ngay cả nguyên thần cũng bị đao quang màu tím vô tận giết
nốt. Mà hai nửa thi thể kia sau khi ngã xuống thì lập tức rách toạt ra từng
mảnh nhỏ, trên thi thể nát bét đó lại có vô số vết tích của đao quang
Diệp Mặc vẫn nhắm mắt lại, một hồi lâu sau mới mở mắt, trong mắt hiện lên sự
vui mừng tột độ, một đao cuối cùng vừa rồi của hắn đã đem 'Huyễn vân đao pháp'
dung hợp với đao kỹ mới lĩnh ngộ được mà đánh ra. Mà trong quá trình 'Tử Đao'
đánh ra hình thành được từ cả bốn đao kỹ 'Huyễn vân phân liệt đao', 'Huyễn Vân
Phi toàn đao', 'Huyễn vân hình ý đao', và 'Huyễn vân trận sát đao'.
Như vậy một đao này tuy rằng cực kỳ hao tổn chân nguyên, thế nhưng sau khi
đánh ra lại có thể quét ngang tất cả, dù là tu vi cao hơn so với hắn, chỉ cần
chân nguyên và thần thức của hắn tương đương, thì một đao kia quả thực là vô
địch.
Hoa Sơn một con đường, ta chỉ chém một đao. (Hoa sơn nhất điều lộ, ngã chích
phách nhất đao)
Diệp Mặc nắm chặt 'Tử Đao' trong tay, hắn biết 'Huyễn vân đao pháp' của hắn
cho đến nay đã có được chút thành tựu rồi. Giờ hắn đã sáng tạo ra thêm đao thứ
sáu, gọi là 'Huyễn vân Hoa Sơn đao'.
Diệp Mặc thu hồi 'Tử Đao', rồi lại thu lấy nhẫn trữ vật của tên tu sĩ Hư Thần
kia, lúc này mới quay đầu lại nhìn thấy vẻ mặt sùng bái của Cam Lang đang nhìn
mình, lập tức hỏi một câu:
– Vừa rồi sư thúc của anh nói gì vậy?
Cam Lang lúc này mới có phản ứng trở lại, vội vã trả lời:
– Sư thúc của tôi nói tôi nhanh chóng đi Vĩ Nhai, tôi đoán là những người
trong sư môn còn chưa có bị giết đều đã đến Vĩ Nhai rồi.
– Được, chúng ta sẽ lập tức đi Vĩ Nhai. Anh nên đưa sư thúc của anh đi mai
tang trước đi.
Diệp Mặc gật đầu nói.
Lúc này trên một chiếc phi thuyền pháp bảo linh khí cực phẩm, trên thuyền có
bốn tu sĩ đang vây quay một tu sĩ trung niên đang bị trọng thương không nhẹ.
Vị tu sĩ trung niên vẫn nhẹ nhàng cười:
– Kiếm Cốc của ta ngàn vạn năm qua đã chịu qua vô số đả kích, thế nhưng vẫn
đứng sừng sững đến nay. Kiếm Cốc của ta chỉ cần có một đệ tử còn sống, nhất
định sẽ lại lần nữa giết trở về. Vô Cực Tông là tông môn chín sao thì đã làm
sao, tương lai tiêu diệt toàn bộ Vô Cực Tông chắc chắn sẽ là đệ tử Kiếm Cốc
chúng ta, không thể nghi ngờ.
Nói xong câu này, tu sĩ trung niên nhìn bốn tu sĩ xung quanh một chút, rồi lại
nói:
– Nguyên thần của ta đã bị hủy, đã không thể gắng gượng được nữa, ta mong
muốn các con bất luận sau này thế nào, chỉ cần còn sống, phải nhớ kỹ đại thù
của Kiếm Cốc chúng ta. Tu sĩ của Kiếm Cốc chúng ta phải có kiếm khí, kiêm cốt,
quyết không thể là hạng người ham sống sợ chết. Một ngày nào đó Kiếm Cốc chúng
ta quay trở lại, chính là ngày mà Vô Cực Tông phải tận diệt
– Xin được cẩn tuân mệnh lệnh của chưởng môn.
Bốn tu sĩ vây quay tu sĩ trung niên này đồng thanh nói như chém đinh chặt sắt,
ngữ khí mang theo chút đau thương, đồng thời cũng mang theo một tia kiên
quyết.
Trong mắt người tu sĩ trung niên được xưng là chưởng môn hiện lên một tia
thương cảm:
– Ta thật hổ thẹn với các đời chương môn tiền bối của Kiếm Cốc, không thể đem
Kiếm Cốc phát dương quang đại….
Thế nhưng ông ta chỉ cảm thán một tiếng này rồi thôi, rồi lại lập tức đã đưa
ánh mắt hướng về phía một cô gái trẻ tuổi trong bốn tu sĩ vây quanh nói:
– Lạc Phi, con và Diệp Đan Vương có quen biết. Cho nên chúng ta đi tới Vĩ
Nhai cũng không phải là để chạy nạn đến Vô Tâm Hải, mà là muốn đi đến Đan
Thành. Lạc Phi, ta hiện tại chính thức truyền lại chức vị chưởng môn cho con,
con phải dẫn dắt bọn họ từ Vĩ Nhai đi đến thành Nam An rồi lại từ thành Nam An
lại đến Đan Thành để tìm kiếm Diệp Đan Vương, nhờ Diệp Đan Vương che trở. Tuy
rằng ta chưa bao giờ gặp Diệp Đan Vương, thế nhưng hắn đã dám giết Điền Ngạo
Phong của Lôi Vân Tông, hiển nhiên là một gã hán tử, hẳn là sẽ không cự tuyệt
yêu cầu của con.
Hiển nhiên người mà tu sĩ trung niên đang nói chuyện chính là Lạc Phi đã đến
từ thành Lạc Nguyệt ở Địa Cầu, cũng là nhị sư tỷ của Lạc Huyên.
– Hả…
Lạc Phi nhất thời ngây ngẩn cả người khi nghe được lời của tu sĩ trung niên
nói, cô không ngờ chưởng môn nhân lại truyền lại chức vị cho cô. Phải biết
rằng cô mới chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ tầng chín mà thôi, thậm chí còn chưa đến
tu vi Kim Đan.
Vị tu sĩ trung niên kia cũng không để ý đến sự kinh ngạc của Lạc Phi, mà lại
thở dài một tiếng rồi nói:
– Lạc Phi, con không cần tự trách mình, Vô Cực Tông đột nhiên gây khó dễ cho
Kiếm Cốc chúng ta, kỳ thực cũng không hoàn toàn là vì chuyện của con. Bởi vì
lão Hạ Lâm đó còn muốn lấy của Kiếm Cốc chúng ta một bộ kiếm pháp, đó chính là
một bộ Vô Thượng Kiếm Quyết.