Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần
— o —
Chương 882: Lùng bắt
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Share by MTQ banlong.us
Đồng Vũ Sinh sau khi nghe xong lời Tư Mã Trú nói lập tức biết Tư Mã Trú và y
căn bản đã không nhìn kỹ con kiến Trúc Cơ này, trong lòng không khỏi trầm
xuống. Nếu biết diện mạo Diệp Mặc, có lẽ y còn có thể dựa vào năng lực của
mình tìm ra người này, nhưng đến hình dạng cũng không biết, y đi tìm như thế
nào? Hơn nữa vừa rồi thần thức và chân nguyên của tu sĩ Trúc Cơ kia dường như
không dao động, vô cùng mịt mờ, bây giờ nghĩ lại hẳn là người tu sĩ kia cố ý.
– Quá thủ đoạn…
Đồng Vũ Sinh nghĩ đến đây, cười lạnh một tiếng nói. Nói xong y lạnh lùng nham
hiểm nhìn Tư Mã Trú
– Tôi chỉ biết là trên mặt của hắn đeo một pháp bảo biến ảo dung mạo, còn
diện mạo như thế nào, tôi không chú ý nhìn.
Đối mặt với một người phải chết, còn là một Tu sĩ Trúc Cơ nhỏ nhoi, y đường
đường là cao thủ Hư Thần đâu có hứng thú xem hình dáng hắn như thế nào? Huống
chi lúc ấy y vẫn cùng Tư Mã Trú này đánh nhau.
Sau khi nghe xong lời Đồng Vũ Sinh nói, sắc mặt Tư Mã Trú cũng rất khó coi,
lão già này bình thường mặt trắng liền thành một mảnh u ám. Chính lão là một
cao thủ Hư Thần trung kỳ, không ngờ lại có thể để con kiến Trúc Cơ trộm đồ
ngay trước mặt, đây quả thực là bẽ mặt.
Sau khi hừ lạnh một tiếng Tư Mã Trú không ngờ không hề nói câu gì, tùy tay lấy
ra một pháp bảo hình thuyền, một luồng ánh sáng đen liền biến mất tăm mất
tích.
– Chân khí?
Đồng Vũ Sinh nhìn Tư Mã Trú biến mất dọc theo hướng tên Tu sĩ Trúc Cơ kia chạy
trốn, sắc mặt lại khó coi hơn. Y không thể tưởng tượng được Tư Mã Trú không
ngờ cũng có chân khí phi hành, tuy rằng không phải hàng thượng đẳng, nhưng
phẩm chất dường như cao hơn so với cái của chính mình một chút.
Khó trách lão giá này lại đồng ý ai đuổi kịp con kiến Trúc Cơ kia trước sẽ
được quyển 'Vật', hóa ra là có cái như vậy. Liên tục hai lần bị Tư Mã Trú tính
kế. Đồng Vũ Sinh trong lòng cực kỳ khó chịu. Lúc này nghĩ đến, may mắn tên
tiểu tu sĩ Trúc Cơ kia có thủ đoạn, đã tránh được thần thức của hai người.
Bằng không mà nói, món đồ này đã nằm trong tay Tư Mã Trú rồi. Hiện tại món đồ
này chỉ cần không ở trong tay Tư Mã Trú, y sẽ có cơ hội cướp được nó. Cuộc đấu
này bây giờ chính là ai sẽ bắt được tên Tu sĩ Trúc Cơ kia trước
Tuy nhiên Đồng Vũ Sinh lập tức liền nghĩ đến một vấn đề khác, y có được chân
khí bay. Đó là y đã bỏ ra một đống tiền mới mua được nó tại một hội đấu giá.
Tư Mã Trú làm sao lại có một chân khí lưới đen, lại có được một chân khí phi
thuyền? Chẳng lẽ lão ta tìm được một di tích thượng cổ hay sao?
Nhưng lập tức y đuổi theo Tư Mã Trú, dường như nếu đi muộn hơi một chút thì
tên Tu sĩ Trúc Cơ kia vốn không có phần của y nữa rồi.
Chỉ có điều khiến Đồng Vũ Sinh thật không ngờ chính là, không bao lâu sau khi
y rời đi, Tư Mã Trú không ngờ lại quay về Trường Phần Khâu.
Lão nhìn hướng Đồng Vũ Sinh truy đuổi mà châm chọc. Khinh thường nói:
– Đồ mặt đen ngu ngốc, không ngờ muốn giật đồ cùng tao, không biết tự lượng
sức mình. Nếu không phải con kiến Trúc Cơ kia, thì cuốn sách 'Vật' đâu có phần
của mày? Con kiến Trúc Cơ kia cho dù là lấy sách của mày, hơn nữa tạm thời
tránh né được thần thức của tao, thì sao chứ? Nếu như ngay một con kiến Trúc
Cơ tao cũng chỉnh đốn không được, Tư Mã Trú này sống mấy trăm năm cũng vô dụng
rồi.
Sau khi châm chọc Đồng Vũ Sinh và Diệp Mặc một phen, Tư Mã Trú không ngờ hướng
vào bên trong Trường Phần Khâu mà đi, một lát sau, y hiện ra ở nơi Diệp Mặc
phát hiện trận pháp che chắn ngầm kia.
– Thật hay nha. Thậm chí có một trận pháp tự nhiên ở trong này, còn có một
cái thạch thất ở trong trận pháp tự nhiên…
Mới nói được phân nửa, Tư Mã Trú bỗng nhiên dừng lại, y cau mày nhìn chung
quanh một chút, bỗng nhiên lại ngạc nhiên thán phục một tiếng.
– A, không ngờ không phải trận pháp tự nhiên, mà là do con người bố trí đấy,
là ai? Vì nguyên nhân gì mà bố trí một trận pháp như vậy trong lòng đất?
Tư Mã Trú ở trong thạch thất kiểm tra một hồi lâu, bỗng nhiên vọt tới tường
sau thạch thất, giơ tay đào ra một hòn đá ở phía sau tường. Mà càng ngạc nhiên
chính là, y không ngờ đem hòn đá này bỏ vào miệng.
Sau một lát, y phun hòn đá ra, vẻ mặt kinh hãi nhìn chằm chằm vách đá này, sau
một lúc lâu mới từng chữ từng câu nói:
– Không ngờ là mồi lửa thiên địa kỳ dị? Là ai dùng loại trận pháp để mồi lửa
kỳ dị ở chỗ này?
– Chẳng lẽ là 'Minh nhưỡng hỏa'?
Tư Mã Trú bỗng nhiên chấn động, y xác định chỗ này chính là 'Minh nhưỡng hỏa”,
bởi vì ở nơi âm khí thịnh thuận lợi nhất cho 'Minh nhưỡng hỏa' trưởng thành,
người đem 'Minh nhưỡng hỏa' thả ở chỗ này, mục đích nhất định là để cho 'Minh
nhưỡng hỏa' trưởng thành.
Tư Mã Trú bỗng nhiên đưa tay đánh ra một ngọn lửa màu cam, trong lòng lại âm
thầm hưng phấn lên, 'Ly chập hỏa' của y xếp hạng thứ hai mươi chín ở Tu Chân
giới, nếu y chiếm được 'Minh nhưỡng hỏa” xếp hạng thứ mười một, đây chẳng phải
là nói y có thực lực tấn công Đan Vương?
Đan Vương, Tư Mã Trú tưởng tượng ra khó có thể không kích động. Đồng thời
trong lòng lại nóng ruột hơn đối với con kiến Trúc Cơ kia, một con kiến Trúc
Cơ không ngờ có thể có được 'Minh nhưỡng hỏa” xếp hạng thứ mười một, nếu quả
thật để hắn chiếm được 'Vật’ thì tiền đồ về sau của tên tiểu tu sĩ kia là
không thể lường được nha.
– Ha hả.
Tư Mã Trú nham hiểm cười một tiếng, tuy nhiên nếu để cho Tư Mã Trú mình biết
chuyện này, vận may của con kiến Trúc Cơ kia đến đây là kết thúc rồi.
Tư Mã Trú vừa định rời khỏi nơi này, bỗng nhiên lại nghĩ tới một mồi lửa kỳ dị
khác, xác thực mà nói chính là một loại thiên hỏa ' Vụ Liên Tâm hỏa'.
'Vụ Liên Tâm hỏa' cũng có thể thăng cấp ở nơi âm khí thịnh, bởi vì ở giữa ‘Vụ
Liên Tâm hỏa' có một viên sương tâm, viên sương tâm này thích hấp thụ âm khí.
Nhưng nó không giống với 'Minh nhưỡng hỏa' chính là, ‘Vụ Liên Tâm hỏa' chẳng
những cần hấp thụ âm khí để thăng cấp, mà nó còn cần hấp thu linh vật Viêm
Dương.
– Hoặc là ‘Vụ Liên Tâm hỏa' …
Tư Mã Trú bỗng nhiên phun ra mấy chữ này, cả người đều ngây ngẩn, nếu quả thật
là Vụ Liên Tâm hỏa, y không dám tưởng tượng tiếp.
Nếu phải lựa chọn, cho dù đổi một vài cuốn 'Vật’, y cũng chọn Vụ Liên Tâm hỏa,
bởi đây là thiên hỏa, là mồi lửa được xếp hạng thứ ba ở Tu Chân giới. Nếu y
chiếm được Vụ Liên Tâm hỏa cho dù là thăng cấp Hóa Chân đều có khả năng đấy.
Vừa nghĩ tới thứ con kiến Trúc Cơ lấy đi ngoại trừ có thể là 'Minh nhưỡng hỏa'
còn có thể là ‘Vụ Liên Tâm hỏa', Tư Mã Trú cũng không thể bình tĩnh được nữa.
Y thậm chí có thể cảm giác được tim mình đang đập loạn thình thịch, y lại nhớ
về mấy trăm năm trước, những chuyện lúc y tuổi còn trẻ.
Lúc đó y thích một tiểu sư muội cùng môn phái, lần đầu tiên y tặng quà cho
tiểu sư muội kia, tim cũng đập loạn thình thịch như vậy. Hôm nay là lần thứ
hai, tim y lại đập loạn thình thịch như vậy.
Chẳng qua là khi đó tư chất của y bình thường, tu vi thấp, tiểu sư muội lại có
tư chất tốt hơn, sau lại cùng một đệ tử nòng cốt kết duyên. Y quá đau lòng nên
đã rời khỏi môn phái, thành một tán tu. Thật không ngờ, cơ duyên của y đã đến,
một lần trong lúc vô ý y đã chiếm được di tích kế thừa của một Đan Tu tiền
bối, trở thành một Luyện Đan Sư, hơn nữa tu vi cũng dựa theo trình độ luyện
đan của y mà tăng lên.
Sau khi y trở thành Nguyên Anh, chuyện thứ nhất cần phải làm sau khi trở về
chính là trả thù tiểu sư muội kia và chồng của cô. Lúc ấy tiểu sư muội của y
đã là tu sĩ Kim Đan, y cưỡng gian tiểu sư muội của y ngay trước mặt người
chồng của tiểu sư muội. Lúc ấy người chồng của tiểu sư muội vì tức giận mà khí
tuyệt bỏ mình. Nhưng y lại cảm giác được vui sướng từ dưới đáy lòng, y cảm
giác được sự sung sướng mà cuộc đời y chưa từng có qua.
Hôm nay y bởi vì Vụ Liên Tâm hỏa có khả năng xuất hiện lại có cảm giác trái
tim đập loạn thình thịch, có lẽ không lâu sau y có thể cướp được Vụ liên Tâm
hỏa từ trên người con kiến Trúc Cơ kia, sau đó dùng Vụ Liên Tâm hỏa để thiêu
đốt con kiến Trúc Cơ đó.
Tư Mã Trú vì kích động liếm liếm môi có chút màu tím, trong mắt lộ vẻ tham
lam.
Y nhìn trận pháp che chắn và thạch thất này, không chút lựa chọn tùy tay chém
ra mấy quyền, trong tiếng 'Ầm vang', vách đá xung quanh và trận pháp che chắn
phòng này đều bị y phá hỏng không còn một mảnh.
Y cũng không muốn người khác phát hiện ra nơi này đã xuất hiện thiên hỏa, món
đồ tốt chỉ có thể là của y, người khác nghĩ cũng đừng nghĩ đến.
Không bao lâu sau khi Tư Mã Trú rời khỏi, Đồng Vũ Sinh liền quay trở về nơi
này, y nhìn trận pháp che chắn đã biến thành đống hoang tàn, sắc mặt xanh mét,
y lại bị Tư Mã Trú tính kế.
Nhưng nghĩ đến việc ngay cả Tư Mã Trú cũng bị cái con kiến Trúc Cơ kia cướp
mất món đồ đó, trong lòng y nhất thời thư thái một chút. Đồ này rơi vào trong
tay con kiến Trúc Cơ còn tốt hơn rất nhiều so với nằm ở trong tay Tư Mã Trú.
…
Trong con mắt của Tư Mã Trú và Đồng Vũ Sinh, thời gian ngắn ngủi như vậy tên
tu sĩ Trúc Cơ kia tuyệt đối sẽ không chạy ra khỏi năm mươi ngàn dặm, hơn nữa
cho dù là hắn có thể chạy ra khỏi khoảng cách này, cũng sẽ bị bọn họ quơ được
trong nháy mắt.
Cho nên hai người trong khoảng thời gian ngắn không tìm được Diệp Mặc, lập tức
khẳng định Diệp Mặc vẫn ẩn núp ở gần Trường Phần Khâu, thậm chí không vượt quá
phạm vi năm mươi dặm, bởi vì chỉ có lẩn trốn mới không bị hai người đuổi theo,
hai người lập tức tìm kiếm trong phạm vi khoảng năm mươi dặm.
Trường Phần Khâu trong vòng phạm vi năm mươi dặm, bóng dáng Tư Mã Trú và Đồng
Vũ Sinh qua lại không ngớt, bọn họ đang không ngừng tìm kiếm tung tích Diệp
Mặc. Ngẫu nhiên phát hiện tu sĩ khác, hai người hỏi không ra đáp án, nhẹ thì
chém tay chân, nặng thì động thủ liền giết, căn bản cũng không cho người khác
đường sống.
Rất nhanh, khu vực gần Trường Phần Khâu trở thành khu cấm địa tu sĩ, người
bình thường căn bản cũng không dám tiếp cận nơi đó, tất cả mọi người đều biết
nơi đó có hai cao thủ hung ác đang tìm kiếm thứ gì đó.
Hai người cũng có vài lần gặp nhau, tuy nhiên hai người đều không nói bất kỳ
điều gì với nhau, hai người đều biết bất kể là ai trong bọn họ tìm được tên tu
sĩ Trúc Cơ kia, cũng sẽ không báo cho đối phương.
Không thể không nói hai người kia đều rất khôn khéo, bọn họ không hề đoán có
sai, Diệp Mặc vừa vặn núp ở trong phạm vi bọn họ khoanh vùng. Điều duy nhất
khiến hai người đánh giá cao chính là, Diệp Mặc không cần nói đến năm mươi
dặm, ngay cả mười dặm hắn cũng không ở trong đó, mà đang trốn ở một chỗ cách
Trường Phần Khâu tám nghìn dặm.
Diệp Mặc biết rằng 'Vật' quý báu như vậy, Tư Mã Trú và Đồng Vũ Sinh chắc chắn
sẽ không buông tha hắn, hắn căn bản trong thời gian ngắn cũng không định đi ra
bên ngoài. Thậm chí ngay cả một trận pháp theo dõi cũng không dẫn vào trong
thế giới trang vàng, đối mặt tu sĩ Hư Thần, hắn cũng không dám có chút sơ
suất.
Hiện tại đối mặt với sự lùng bắt và đuổi giết của hai gã tu sĩ Hư Thần, hơn
nữa tình cảnh không giống với lúc trước, lúc trước hắn chỉ lợi dụng lúc hai
người đánh nhau, không có thời gian rảnh chú ý tới hắn mới thoát ra đây, nếu
rơi vào trong tay hai người kia, hắn chỉ có một con đường chết…
Diệt Hồng Trần