Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 604: Đời này để cho anh chăm sóc em.


Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Tác giả: Nga Thị Lão Ngũ Thần

— o —

Chương 604: Đời này để cho anh chăm sóc em.

Nhóm dịch: Friendship

Nguồn: Mê Truyện

Diệp Mặc nhìn chằm chằm Lạc Ảnh, hắn cho rằng Lạc Ảnh biết Tĩnh Tức là lừa
hắn, không nghĩ tới Lạc Ảnh căn bản không biết. Cho dù là như vậy, cô còn đồng
ý gả cho hắn.

Nhìn bộ dạng căn phòng trang hoàng thế kia, hóa ra là Lạc Ảnh bố trí để chuẩn
bị kết hôn cùng hắn. Nhưng Lạc Ảnh vì sao phải gấp gáp như vậy, chờ hắn khỏe
lên rồi kết hôn không được sao? Hắn còn đang đợi lành vết thương rồi mang Lạc
Ảnh trở lại Lạc Nguyệt, sau đó thành thân ở Lạc Nguyệt.

– Anh đồng ý cưới em chứ?

Lạc Ảnh buông Diệp Mặc ra lại viết, trong mắt của nàng tràn đầy hy vọng.

Đồng ý, đương nhiên đồng ý. Diệp Mặc tỉnh ngộ lại, vội vàng tiếp nhận bút
viết:

– Sư phụ, anh đương nhiên đồng ý cưới em, kỳ thật em cùng anh không có quan
hệ máu mủ, là Tĩnh Tức lừa gạt em thôi.

Lạc Ảnh khẽ mỉm cười, chậm rãi dựa vào trên người Diệp Mặc, cô cho rằng Diệp
Mặc đang an ủi cô, nhưng điều đó có ích lợi gì, nếu đáp ứng Diệp Mặc rồi, bất
kể là cái gì cô đều không để ý rồi. Hơn nữa cô thường ở trong mộng có thể nghĩ
đến Diệp Mặc, dường như ở kiếp trước cô đã quen Diệp Mặc.

Diệp Mặc chỉ có sinh mạng không đến hai tháng, hắn thích chính mình, mình cũng
thích hắn, đợi hắn chết, chính mình sẽ đi cùng hắn. Huynh muội cái gì sư phụ
cái gì, tất cả đều không thành vấn đề rồi. Trước khi chết có thể cùng Diệp Mặc
ở cùng một chỗ, đã là hạnh phúc lớn nhất của cô rồi.

– Không nên gọi em là sư phụ, em muốn gả cho anh, em muốn làm vợ anh.

Lạc Ảnh viết

– Được, Tố Tố, em thật sự không có quan hệ máu mủ với anh, em gái của anh tên
là Bắc Vi, bây giờ đang ở Ninh Hải, em ấy cũng là ở Lạc Hồng Tự, anh cũng muốn
cưới em, anh cũng muốn em làm vợ anh … .

Diệp Mặc vừa thấy đã biết Lạc Ảnh còn có chút không tin, hắn nhìn ra trong
lòng Lạc Ảnh còn có chút chướng ngại.

– Thật chứ…

Lạc Ảnh hoàn toàn đã quên Diệp Mặc không thể nghe được cô nói, niềm vui bất
ngờ nhìn chằm chằm Diệp Mặc hỏi. Cô nhìn thấy ánh mắt Diệp Mặc không có lừa
cô.

Sau khi hỏi xong, cô không đợi Diệp Mặc trả lời, trực tiếp nhào vào trong lòng
Diệp Mặc, trong lòng cảm tạ trời đất thật tốt đối với cô ấy quá, cô chẳng
những lại gặp được Diệp Mặc, còn có thể quang minh chính đại gả cho hắn.

Diệp Mặc lau nước mắt trên mặt Lạc Ảnh một chút, hắn biết nếu Lạc Ảnh cùng
mình chia sẻ cuộc sống này thì cô càng dày vò hơn so với hắn, ít nhất, hắn còn
biết Lạc Ảnh là ai, biết những chuyện cũ giữa hắn và Lạc Ảnh. Nhưng Lạc Ảnh
cái gì cũng không biết, cô duy nhất có thể mơ hồ nhớ rõ mình ở trong đầu cô mà
thôi.

Lạc Ảnh ngẩng đầu, hôn môi Diệp Mặc, hai người lại cùng nhau hôn. Hương vị như
hoa lan khiến Diệp Mặc không thể tự kềm chế. Hôn nồng nhiệt làm cho bọn họ
quên hết thời gian, cho tới khi Lạc Ảnh phát hiện mình hoàn toàn bị Diệp Mặc
ôm vào trong ngực mới thanh tỉnh lại.

Cô vội vàng đứng lên từ trong lồng ngực Diệp Mặc, nhìn sắc trời bên ngoài đã
dần tối, lấy bút viết:

– Anh đã hôn mê mấy ngày, cô Hoán đưa tới một ít súp, em đi hâm lại cho anh
ăn. Chờ vết thương của anh hoàn toàn khỏi hẳn, chúng ta có thể ở cùng một chỗ.

Diệp Mặc bỗng nhiên bừng tỉnh, hắn nhớ tới đạo cô Giai Uấn , vội vàng viết:

– Tố Tố, chúng ta phải khẩn trương rời khỏi nơi này, cái lão đạo cô kia chắc
chắn sẽ không buông tha cho anh, mụ ta nhất định sẽ tới nơi này.

Diệp Mặc tin tưởng đạo cô Giai Uấn vì hai tờ giấy vàng kia, tuyệt đối sẽ không
buông tha cho chính mình.

Lạc Ảnh khẽ mỉm cười viết:

– Thương thế của cô ta rất nặng, muốn khôi phục thương thế ít nhất phải mất
mấy tháng, lúc đó chúng ta đã đi rồi. Nếu em biết người mà cô ta đối phó là
anh, em nhất định sẽ không tha cho cô ta đi.

Diệp Mặc đương nhiên không biết Lạc Ảnh nói đi là có ý gì, hắn còn tưởng rằng
Lạc Ảnh chuẩn bị cùng hắn rời khỏi đây. Tuy nhiên nghe nói đạo cô Giai Uấn bị
thương phải mất mấy tháng mới có thể khôi phục, trong lòng nhất thời bớt đi
không ít lo lắng, lập tức viết:

– Tố Tố mấy tháng sau, anh sẽ dẫn em tới một nơi khác kết hôn, anh còn có
thật nhiều chuyện muốn nói với em.

Không ngờ Lạc Ảnh thấy Diệp Mặc viết như vậy liền lập tức lắc đầu viết:

– Không được, em đã không chờ được, em nhất định phải lập tức kết hôn với
anh.

Diệp Mặc kinh ngạc nhìn Lạc Ảnh, hắn đương nhiên không biết Lạc Ảnh tại sao
phải lập tức kết hôn với hắn, nhưng hắn đáp ứng Khinh Tuyết, đến lúc đó cùng
nhau kết hôn, nhưng việc này nên nói như thế nào đây?

Lạc Ảnh không đợi Diệp Mặc trả lời, hôn một cái bên môi hắn, xoay người liền
đi ra ngoài chuẩn bị đồ ăn.

Diệp Mặc nhìn bóng lưng Lạc Ảnh rời đi, trong lòng tràn đầy ấm áp, nếu cô muốn
kết hôn thì kết hôn, dù sao hắn và Khinh Tuyết cũng có giấy đăng ký kết hôn
rồi, đến lúc đó trở lại Lạc Nguyệt sẽ cùng nhau tổ chức một hôn lễ thật to.

Đạo cô Giai Uấn bị thương chuyện này đối với Diệp Mặc mà nói không thể tốt hơn
rồi, mấy tháng, hắn hoàn toàn có thể giúp Lạc Ảnh tu luyện tới luyện khí tầng
một, sau đó giúp hắn lấy ra đồ vật bên trong nhẫn. Nếu Lạc Ảnh không muốn đi
ra ngoài hoặc là cô không có linh căn, thì để cho Bắc Vi đến một chuyến.

Diệp Mặc vừa mới tỉnh lại, thân thể vẫn là yếu, chỉ uống vào mấy miếng súp,
liền ngủ.

Khi hắn tỉnh lại đã là giữa trưa ngày hôm sau, Lạc Ảnh không ở nhà, không biết
cô đi chỗ nào rồi. Nhưng thời gian một ngày mà trong phòng nhỏ đã bố trí tràn
đầy màu đỏ tươi tắn, một chữ hỉ màu đỏ thật to dán trên cửa.

Diệp Mặc xem có chút xuất thần, hắn thậm chí nhớ về thời điểm ở Lạc Nguyệt, sư
phụ bắt tay dạy hắn luyện đan. Hiện giờ rốt cục cũng kết hôn cùng với Lạc Ảnh,
tuy rằng trải qua đau khổ, hắn và Lạc Ảnh vẫn là đi đến cùng nhau.

– Cả kiếp trước em là sư phụ của anh, em chăm sóc anh. Kiếp này liền để cho
anh tới làm sư phụ của em, để cho anh tới chăm sóc em …

Diệp Mặc nghĩ thầm trong lòng, tùy tay lấy ra một trang giấy, viết ra tâm pháp
tu luyện tầng thứ nhất ở trên giấy.

Lúc này ở một thung lũng trong dãy núi Hoành Đoạn Vân Hải, một đạo cô vô cùng
chật vật ngồi ở trên một tảng đá, tinh thần rất là đáng sợ.

Mụ chính là đạo cô Giai Uấn bị Lạc Ảnh đả thương, những việc nằm trong dự liệu
không ngờ lần lượt xảy ra. Cái tốt duy nhất, chính là đại khái đã biết được
tấm giấy vàng hẳn là ở trên người tên nhóc bị mụ đả thương kia. Nhưng tâm cơ
tên nhóc đó quá sâu, hơn nữa vận khí cũng quá tốt. Nếu không phải là bởi vì
trùng hợp gặp người phụ nữ tu luyện cổ võ kia, hiện tại mình đã có thể tra
khảo hắn.

Nhưng hiện tại, chẳng những không có quơ được tên nhóc kia, ngay cả 'Khí cơ
thạch’ của mình, cũng bị hắn lấy đi, loại đá này cực kỳ quý báu, có tác dụng
rất quan trọng đối với việc lĩnh ngộ Tiên Thiên.

Đạo cô Giai Uấn oán hận thở hắt ra, cho dù là tên nhóc kia âm hiểm như thế nào
đi nữa, cô cũng sẽ không buông tha cho hắn như vậy.

Nếu chỉ bởi vì 'Khí cơ thạch’, nói không chừng cô còn có thể thăng cấp Tiên
Thiên sau đó lại đi tìm hắn, cho dù là không có 'Khí cơ thạch”; mụ cho rằng
mình cũng có thể thăng cấp Tiên Thiên. Nhưng tờ giấy vàng không phải là chuyện
nhỏ, tuy rằng mụ bây giờ còn không biết ba tờ giấy vàng đại diện cho cái gì,
nhưng mụ đã là tu vi nửa bước Tiên Thiên, trực giác cho biết ba tờ giấy vàng
kia tuyệt đối không phải bình thường.

Huống chi trừ lần đó ra, mụ còn cho rằng pháp điển tu luyện ‘Nhược hàng tĩnh
trai’ cũng ở trên người Diệp Mặc, còn có ba bộ “;Ni la kinh”; cũng bị Diệp Mặc
lấy đi. Mấy thứ này đều cực kỳ quý giá, mụ cũng không thể bỏ lại.

Lần này mụ bị thương quá nặng, người phụ nữ kia thoạt nhìn bộ dạng rất đẹp,
không nghĩ tới động thủ còn quá hung ác. Còn có tên nhóc kia, hắn bị thương so
với chính mình còn nặng hơn, tin rằng phải mất mấy tháng, hắn mới có thể hoàn
toàn khôi phục. Thương thế của mình tuy nặng, nhưng mình có viên thuốc chữa
thương, nếu được một ít dược liệu tốt, nói không chừng chỉ cần một tháng sẽ
khôi phục ba tầng thực lực. Chỉ cần khôi phục ba tầng thực lực, người phụ nữ
kia sẽ không là đối thủ của mụ nữa.

Đến lúc đó, bắt lấy người phụ nữ kia, nhất định phải làm cho cô ả biết đắc tội
với mình hậu quả sẽ như thế nào.

Cùng lúc đó, quan trường tỉnh Hà Đông cũng sóng gió không nhỏ, người liên lụy
càng ngày càng nhiều, đây hết thảy đều là vì vụ án di chúc nho nhỏ của thành
phố Cửu Đường.

Nguyên nhân gây ra vụ án là Dịch Cửu Hà thuộc tập đoàn Cửu Hà tại thành phố
Cửu Đông tỉnh Hà Đông bị người ta đánh lén, kết quả đã chết nơi đất khách. Mà
hai người anh trai của Dịch Cửu Hà lấy ra di chúc của Dịch Cửu Hà, trên di
chúc nói rõ 'Tập đoàn Cửu Hà là tài sản của Dịch gia, Dịch Cửu Hà chỉ phụ
trách kinh doanh. Nếu y gặp bất trắc gì thì “;Tập đoàn Cửu Hà sẽ thuộc về
quyền sở hữu của hai người anh là Dịch Tề Hải và Dịch Trú

Vợ ông là Lỗ Linh và hai người con gái ở 'Tập đoàn Cửu Hà’, về quyền hạn làm
việc, cả về cổ phần là do hai người anh trai quyết định cấp cho Lỗ Linh và hai
người con gái.

Ý tứ của bản di chúc này là nếu hai người anh trai Dịch Cửu Hà mà không cho Lỗ
Linh cổ phần, như vậy 'Tập đoàn Cửu Hà’ sẽ không có bất cứ quan hệ nào với bọn
họ nữa.

Kết quả người vợ Lỗ Linh của Dịch Cửu Hà cho rằng di chúc này là giả, “;Tập
đoàn Cửu Hà’ vốn là tài sản cá nhân của Dịch Cửu Hà, không có khả năng có quan
hệ với hai người anh trai của ông. Hơn nữa không có bất kỳ người nào lập di
chúc lại đem vợ con mình để ở một bên, cho nên bọn họ đã kiện hai ông anh trai
lên toà án.

Nhưng toà án lại xử Lỗ Linh thua kiện, Lỗ Linh không phục lại khởi tố. Mà
chống án lần thứ hai, Tòa án Nhân dân cấp hai của thành phố Cửu Đường phán
quyết bản di chúc là giả tạo, Lỗ Linh và hai người con gái thắng kiện. Và Dịch
Trú vì giả tạo di chúc, giết người bạn đang nắm giữ di chúc thật của Dịch Cửu
Hà là Giang Quân Sơn, nên bị phán tử hình.

Nhưng vấn đề liền xuất hiện ở chỗ này, thời điểm Lỗ Linh khởi tố lần thứ hai,
nghe nói chẳng những chánh án Trần Xương Huy tìm Lỗ Linh, ngay cả Bí thư Thành
ủy thành phố Đông Phong tỉnh Hà Đông là Lý Xuân Sinh, cũng tự mình đến Cửu
Đường hỏi vụ án này.

Mà vụ án này sau khi phán quyết lần hai, lập tức bị Dịch Tề Hải tố giác tới
toà án nhân dân cấp cao của thành phố Hà Phong.

Tuy rằng kết quả còn chưa có, nhưng dường như tất cả mọi người lăn lộn trong
quan trường đều biết, vì án tử này, mà tiền đồ của minh tinh Lý Xuân Sinh
trong quan trường tỉnh Hà Đông không ổn.

Mà bây giờ Lý Xuân Sinh lại ngồi ở bên trong phòng làm việc của mình, cau mày
hút hết điếu này đến điếu khác, toàn bộ căn phòng tràn ngập sương khói lượn
lờ.

Y không thể tưởng được vụ án đơn giản như vậy, không ngờ liên lụy nhiều vấn đề
lớn như vậy. Y phỏng chừng Diệp Mặc cũng không nghĩ ra, nhưng lúc này y chẳng
những không liên lạc được với Diệp Mặc, ngay cả Lý gia ở Yến Kinh cũng không
giúp đỡ y. Bởi vì lúc này Lý gia đã ốc còn không mang nổi mình ốc, không có
lòng dạ nào mà đi xen vào chuyện của Lý Xuân Sinh.

Mà bây giờ Lý Xuân Sinh, chẳng những điện thoại bị nghe lén, thậm chí mọi hành
động của y đều bị giám sát. Ngoại trừ không trực tiếp bắt giam Lý Xuân Sinh
ra, kỳ thật gần như là bị giam lỏng.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.