Tiên Nghịch

Chương 723: Phản kích


Những tiếng nổ ầm ầm vang lên, sấm sét bảy màu hạ xuống như mang theo những luồng uy áp hủy diệt thiên địa, giống như một mũi tên từ trong những đám mây phóng thẳng về phía Vương Lâm.
 
Trong nháy mắt khi sấm sét đánh lên người Vương Lâm, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng khắp bốn phía. Khi lực lượng sấm sét truyền vào trong cơ thể, Vương Lâm lập tức từ trên trời rơi xuống rồi chìm vào trong mặt đất tạo ra những tiếng nổ ầm ầm. Cơ thể hắn bị đè xuống thật sâu, nửa Huyết Thân và luồng khí tức của lão già thần bí trong cơ thể lập tức tan ra va chạm với lực lượng sấm sét.
 
– Trở lại!
 
Vương Lâm nhảy dựng lên, những ánh chớp chạy khắp toàn thân. Lúc này tóc trên đầu Vương Lâm bay phất phơ giống như Tiên Ma.
 
Uy nghiêm của thiên địa không thể phản kháng. Trong nháy mắt tất cả những đám mây bao phủ bốn phía mảnh lục địa dường như trở nên phẫn nộ, chúng điên cuồng xoay chuyển rồi ngưng tụ lại. Từng luồng sấm sét bảy màu nhanh chóng giáng xuống như mưa. Trong những tiếng nổ ầm ầm vang vọng, sấm sét đánh thẳng về phía Vương Lâm. Thậm chí ngay cả mảnh lục địa hắn đang đứng cũng bị bao phủ vào bên trong sấm sét.
 
Tiếng nổ ầm ầm của sấm sét trở thành những âm thanh duy nhất ở nơi đây. Lúc này Vương Lâm giống như đang ở bên trong Lôi Ngục, tất cả mọi thứ ở khắp bốn phương tám hướng đều là những luồng sấm sét bảy màu.
 
Trong những tiếng nổ ầm ầm, mảnh lục địa lại tan rã, cuối cùng chỉ còn lại không tới nghìn trượng. Vương Lâm ở bên trên giống như đang đặt mình vào trong Hồng Lô của thiên địa, liên tục bị những luồng sấm sét đánh thẳng lên người.
 
Những vết nứt xuất hiện bên ngoài cơ thể Vương Lâm, những vết nứt này nhanh chóng di chuyển. Đúng lúc này nửa Huyết Thân trong cơ thể Vương Lâm đã hoàn toàn tan rã, hóa thành một luồng nguyên lực khổng lồ dung nhập vào trong nguyên thần. Loại cảm giác mạnh mẽ lại hiện ra khắp toàn thân Vương Lâm. Hắn có thể cảm giác được rõ ràng tu vi của mình tăng lên một lần nữa.
 
Trong nháy mắt đã từ cảnh giới Âm Hư ổn định đạt đến Âm Hư đỉnh phong rồi vẫn còn tiếp tục tăng lên, tiếp cận cảnh giới Dương Thực.
 
– Còn thiếu một chút nữa.
 
Ánh mắt Vương Lăm chợt lóe, nửa huyết thân trong cơ thể hắn đã tan vỡ không còn tồn tại, nhưng luồng khí tức của lão già thần bí vẫn còn vận chuyển mạnh mẽ như trước. Vương Lâm có một loại cảm giác, nếu không thanh trừ nó đi thì sẽ tạo thành những ảnh hưởng rất lớn đối với thân thể.
 
Trong mắt Vương Lâm đã đưa ra quyết định. Hắn tu tiên chính là vượt qua nguy hiểm, tìm phú quý giữa hiểm nguy. Lúc này trước mặt hắn chỉ còn lại một con đường duy nhất.
 
Vương Lâm đột nhiên chui lên, hắn giống như một thanh kiếm sắc phóng thẳng lên những tầng mây trên bầu trời.
 
Lần đầu tiên Vương Lâm chủ động phản kích chứ không phải thụ động chịu sấm sét.
 
Vương Lâm phóng thẳng vào bên trong những luồng sấm sét, hai tay mở rộng ra rồi hít vào một hơi thật mạnh. Trong nháy mắt một tiếng nổ từ trong tầng mây truyền ra. Trong khoảnh khắc tất cả những tầng mây đều ngưng tụ lại, số lượng tia chớp khổng lồ bên trong điên cuồng đánh lên trên người Vương Lâm.
 
Vương Lâm cười ha hả, nguyên thần tản ra bao phủ khắp toàn thân để hấp thu sấm sét, đồng thời luồng khí tức của lão già thần bí cũng được lưu chuyển nhanh chóng. Từng luồng sấm sét đánh xuống liên tục hóa thành những luồng nguyên lực khổng lồ giữa trời đất.
 
Đây là một cơ duyên, từ khi Vương Lâm tự tu đạo đến nay, nhìn thấy phương hướng của Đệ Tam Bộ là cơ duyên lớn nhất của hắn.
 
Từ khi phóng thẳng vào tầng mây, tu vi Vương Lâm tăng lên giống như không có tận cùng. Lúc này hắn đã quên mất tu vi, quên luồng khí tức của lão già thần bí trong cơ thể. Hắn há miệng thật to hút những đám mây vào trong.
 
Vương Lâm liên tục hấp thu khiến cho tầng mây dần dần nhỏ lại ,trở nên mỏng manh. Ngay cả Huyết Tổ ở phương xa cũng có thể rõ ràng nhìn thấy Vương Lâm trong tầng mây.
 
Huyết Tổ hít vào một hơi thật sâu rồi nhìn chằm chằm vào Vương Lâm. Thấy người này lại có thể thôn phệ tầng mây, lão hình như không dám tin vào ánh mắt của mình, lẩm bẩm nói:
 
– Tên điên.Vương Lâm này là tên điên.Không ai có thể chủ động phản kháng bên dưới Thiên Kiếp.Không thể để hắn tiếp tục được. – Ánh mắt Huyết Tổ lóe lên rồi lập tức lao ra.
 
Tu vi của Huyết Tổ bây giờ đang yếu đi, chỉ có thể đạt đến Dương Thực đỉnh phong, vẫn còn kém một khoảng cách mới tới Khuy Niết. Nhưng lão tin vẫn còn dư sức giết tên Vương Lâm.
 
Huyết Tổ hóa thành một luồng huyết ảnh rồi phóng thẳng về phía Vương Lâm trong những tầng mây. Trong nháy mắt khi lão phóng tới bên người, ánh mắt Vương Lâm trong tầng mây trở nên ngưng trọng, cảm giác nguy hiểm lan khắp toàn thân. Hai mắt Vương Lâm hàn quang lấp lánh nhìn thấu qua tầng mây thấy luồng huyết ảnh đang phóng đến.
 
– Huyết Tổ!
 
Khóe miệng Vương Lâm lộ ra một nụ cười lạnh. Hắn lui về phía sau, chui vào trong tầng mây.
 
Vẻ mặt Huyết Tổ bên ngoài tầng mây nhìn không rõ đang vui hay buồn, lão nghiến răng rồi phóng thẳng vào trong tầng mây. Lão lập tức cảm nhận được uy lực của Thiên Kiếp. Không có lôi nguyên thần như Vương Lâm nên tu vi lão lại rớt xuống rất nhiều. Khi lão đối diện với Thiên Kiếp lại sinh ra một cảm giác kinh sợ.
 
Nhưng lúc này tất cả cảm giác đó không thể bằng việc giết chết Vương Lâm. Lão hừ lạnh một tiếng, phóng thẳng về phía trước. Một lát sau lão đã nhìn thấy Vương Lâm đang nuốt những tầng mây, đồng thời cũng đang bị vô số sấm sét đánh trúng ở phía trước.
 
Không phải là ảo giác. Lần đầu tiên lão nhìn thấy Vương Lâm hiện lên trong mắt không phải là người mà là một con Lôi Long toàn thân lấp lánh lôi quang.
 
Vương Lâm nhìn chằm chằm vào Huyết Tổ đang phóng đến. Hắn giơ tay phải lên chém xuống bên dưới cực nhanh, Trảm La Quyết đột nhiên xuất hiện. Tay phải Huyết Tổ bắt pháp quyết, một luồng huyết ảnh xuất hiện trước người, nó lập tức phóng thẳng về phía trước đánh mạnh vào Trảm La Quyết rồi tan vỡ.
 
Huyết Tổ nhướng mày. Trong lòng lão thầm than, nếu tu vi không bị hạ thấp xuống thì thi triển huyết ảnh sẽ tuyệt đối không yếu như vậy.
 
Huyết Tổ đang muốn thi triển thần thông, chỉ thấy cơ thể Vương Lâm đang được giấu ở trong tầng mây đối diện lại nhanh chóng chém ra Trảm La Quyết, không thèm để ý đến chuyện hao tổn nguyên lực.
 
Lúc này nguyên lực trong cơ thể Vương Lâm quá nhiều, Trảm La Quyết được thi triển ra giống như những con dao sắc bén chém vỡ quy tắc. Chúng rít lên rồi từ trong tầng mây liên tục phóng thẳng về phía Huyết Tổ.
 
Huyết Tổ hừ lạnh, hai tay bắt pháp quyết, huyết quang toàn thân lập tức lấp lánh. Những tia huyết quang hóa thành từng mảng ký hiệu, rồi đột nhiên tan vỡ, làm cho những tầng mây xung quanh lui ra phía sau một trượng.
 
Ánh mắt Vương Lâm hết sức bình tĩnh, cơ thể hắn giấu bên trong tầng mây nhanh chóng lui ra phía sau. Lúc này hắn lại há miệng thôn phệ tầng mây làm cho rất nhiều sấm sét nhập vào trong cơ thể. Dần dần luồng khí tức của lão già thần bí trong cơ thể Vương Lâm nhanh chóng tiêu tán.
 
Hai tay Huyết Tổ ngưng tụ hai huyết cầu khác biệt rồi phóng thẳng đến Vương Lâm. Lão muốn tốc chiến tốc thắng. Càng ở trong tầng mây lão càng cảm thấy một luồng nguy cơ bao phủ, ở đây lâu sợ sẽ xảy ra biến cố.
 
Ngày hôm nay nếu không phải ở trong tầng mây thì với tu vi bây giờ của Huyết Tổ dễ dàng giết chết Vương Lâm. Nhưng lúc này muốn giết Vương Lâm trong Thiên Kiếp tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng.
 
Lôi nguyên thần của Vương Lâm ở trong Thiên Kiếp giống như cá gặp nước, hơn nữa luồng khí tức của lão già trong cơ thể hắn đã triệt tiêu tất cả lôi lực. Lúc này trong cơ thể Vương Lâm có một luồng nguyên lực khổng lồ vận chuyển.
 
Tất cả những thứ này làm Vương Lâm đứng trong tầng mây Thiên Kiếp như đạp trên đất bằng.
 
Đối mặt với sự truy đuổi của Huyết Tổ, Vương Lâm chạy trong tầng mây rồi liên tục hấp thu sấm sét, thôn phệ tầng mây. Dần đần mây đã càng ngày càng mỏng. Đúng lúc này cơ thể Vương Lâm đột nhiên chấn động, khí tức lão già trong cơ thể hắn đã toàn bộ tiêu tán. Lúc này trong cơ thể Vương Lâm không còn bất kỳ lực lượng hỗn tạp nào, chỉ còn lại nguyên lực.
 
Dưới sự trùng kích của luồng nguyên lực khổng lồ, tu vi của Vương Lâm tăng mạnh. Trong nháy mắt đã từ Âm Hư đỉnh phong đột phá đến cảnh giới Dương Thực.
 
Quá trình này vẫn không kết thúc. Khi nguyên lực bị nguyên thần hấp thụ, khi cơ thể không còn chút tiên lực nào, tu vi Vương Lâm lại được tăng cao. Tu vi hắn vừa mới bước vào cảnh giới Dương Thực đã nhanh chóng được ổn định.
 
Biến hóa trên cơ thể Vương Lâm lập tức làm cho vẻ mặt Huyết Tổ đại biến, thậm chí lão còn cảm thấy da đầu tê dại.
 
– Không thể để hắn tiếp tục, nếu không người này sẽ đạt đến Khuy Niết sơ kỳ.
 
Hai mắt Huyết Tổ đỏ như máu. Lúc này cơ thể lão đã ngưng tụ lại thành thực thể.
 
Trong nháy mắt một luồng cảm giác mạnh hơn trước kia rất nhiều tuôn ra khắp toàn thân Vương Lâm. Hai mắt hắn sáng như sao, trong lòng xuất hiện một cảm giác nắm giữ thiên địa. Lúc này Vương Lâm hít vào một hơi thật sâu, trong nháy mắt khi Huyết Tổ phóng đến thì tay phải hắn lập tức đặt lên mi tâm. Nguyên thần đột nhiên từ trên mi tâm phóng ra.
 
Lúc này thân thể của Vương Lâm từ trên những tầng mây hạ xuống, nhưng được thần thông dẫn động nên rơi trên mặt đất lập tức khoanh chân tĩnh tọa. Nguyên thần Vương Lâm lao ra khỏi cơ thể liền biến thành một con Thái Cổ Lôi Long dài trăm trượng.
 
– Huyết Tổ, ngươi đã đến đây thì thành toàn cho Vương mỗ đi!
 

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Thủy Hương Nhân Gia

Chương 723 : phản kích


Chương 723: phản kích

Thanh Ách nghe thế, cũng nghi hoặc xem Phương Sơ.

Nàng ở Phương Sơ ngay từ đầu nói khi, liền hoài nghi đây là hắn can .

Phương Sơ nói: “Nhã nhi, liên ngươi cũng hoài nghi ta?”

Thanh Ách nói: “Thực không phải ngươi làm ?”

Phương Sơ nói: “Sẽ không có thể là người khác học ta?”

Thanh Ách nghĩ nghĩ, nói: “Này cũng khả năng.”

Phương Sơ lại để sát vào Thanh Ách bên tai nói: “Nhưng là, này quả thật là ta can !”

Thanh Ách chấn động, ánh mắt cũng trợn tròn .

Phương Sơ nói: “Nhưng này chút xưởng lại không có quan hệ gì với ta. Ta khiếm Lục hoàng tử một cái nhân tình…” Hắn thấp giọng đưa hắn vì Lục hoàng tử cùng Lâm thế tử tìm cách kinh doanh chuyện nói một lần.

Hắn quả thật vì bọn họ mất một phen tâm tư .

Lúc trước, Lâm thế tử cùng Lục hoàng tử tưởng duy nhất đem xưởng kiến đứng lên, kia môn quy ít nhất cũng muốn mấy ngàn nhân, máy móc mấy ngàn đài, hơn nữa nơi sân, bông mua đồ, động tĩnh quá lớn.

Hắn cho rằng không ổn.

Hắn vạch: Gì một nhà mua bán cửa hàng, đều không có khả năng trống rỗng toát ra đến, như thành lập như vậy một nhà mãnh liệt phường, này tiền bạc lui tới, nhân thủ quản lý, vật tư vận chuyển, đều phi thường chọc người mắt, chỉ sợ Lâm thế tử cùng Lục hoàng tử hơi có động tác, đã bị nhân phát hiện là hắn hai người gây nên.

Hắn đề nghị trước thành lập một ít tiểu xưởng, bình thường tiểu thương gia cũng rất dễ dàng làm được.

Không có người hội đem như vậy tiểu nhân xưởng cùng thế tử hoàng tử liên hệ đứng lên, nói được thông, còn không đáng chú ý.

Chờ này đó tiểu xưởng uy hiếp đến Tây Bắc hào cường mua bán khi, nhất định gặp chèn ép.

Khi đó, liền là bọn hắn ra tay thu thập này hào cường thời điểm.

Hào cường ức hiếp dân chúng. Hành vi phạm tội luy luy, chứng cớ cực dễ dàng sưu tập, chỉ cần cơ hội thích hợp. Định có thể đưa bọn họ đem ra công lý. Chờ hào cường xưởng bị niêm phong bán đấu giá, bọn họ lại sử dụng tân kiến tiểu xưởng ra tay mua, lớn mạnh tự thân. Cứ như vậy, tiểu xưởng tự nhiên lớn mạnh, lai lịch minh xác.

Này thương trường cùng quan trường kết hợp thủ đoạn, Lâm thế tử cùng Lục hoàng tử hiện vận dụng thập phần thuần thục.

Thanh Ách nghe xong nói: “Đó là một biện pháp, đối dân chúng cũng có lợi.”

Phương Sơ thở dài: “Ta chờ thương nhân. Vô pháp không cùng quan trường giao tiếp. Bất đắc dĩ mà đi khi, ta thừa hành sự không đuối lý. Tuy là giúp bọn hắn. Nhưng cũng vì Tây Bắc dân chúng hết thiếu lực lượng. Ta lần nữa báo cho bọn họ: Nhu dùng đang lúc thủ đoạn kinh doanh, thiết không thể mổ gà lấy trứng. Hy vọng bọn họ thành công lớn mạnh xưởng sau, chớ quên điểm ấy mới tốt.”

Thanh Ách cầm tay hắn, nói: “Ngươi làm rất khá.”


— QUẢNG CÁO —

Lúc trước hắn vì Tạ gia ra chủ ý hối lộ hạ dệt tạo khi. Cũng là bình thường thủ đoạn.

Tên là hối lộ, lại đem bạc đưa đến nạn dân trên tay.

Nghĩ vậy nàng lại nói: “Ta sẽ không cáo ngươi .”

Nghe xong lời này, Phương Sơ mạc danh kỳ diệu sửng sốt, làm chạm đến nàng trong suốt đôi mắt khi, hắn bỗng nhiên gian minh bạch nàng nói ngoại hàm nghĩa: Hắn vì Tạ Ngâm Nguyệt lo lắng cố sức, kết quả bị Tạ Ngâm Nguyệt cáo thượng công đường; đồng dạng sự, nàng tuyệt sẽ không đối hắn như vậy.

Hắn mặt liền đen, khóe miệng run rẩy.

Rõ ràng nên cảm động , hắn thế nào cảm thấy bị yết vết sẹo đâu?

Mà cái kia trong lúc vô ý thương tổn hắn “Hung thủ” lại giống không có việc gì nhân bình thường. Còn chỉ lo hỏi hắn: “Hiện tại ta làm sao bây giờ?”

Bị nhân buộc tội , tự nhiên phải về ứng.

Này cũng là nàng trở về nguyên nhân.

Phương Sơ tạm bỏ qua đau xót, trả lời: “Thượng thư hướng hoàng thượng tự biện.”

Thanh Ách hỏi: “Viết như thế nào?”

Phương Sơ nói: “Ngươi tưởng viết như thế nào liền viết như thế nào.”

Thanh Ách minh bạch . Đây là muốn nàng làm không biết chuyện của hắn.

Nàng suy nghĩ một chút, ngẩng đầu vui vẻ nói: “Ta nghĩ tới.”

Phương Sơ cảm thấy nàng như vậy đặc đáng yêu, thân thủ nắm bắt nàng cái mũi quơ quơ, nói: “Ký tưởng tốt lắm, việc này không nên chậm trễ, trở về đi viết đi. Viết tốt lắm đưa đi phủ thành. Thỉnh Cao đại nhân chuyển trình vào kinh.”

Thanh Ách ở tự biện chiết thượng chỉ viết một câu: “Không phải ta, không tin phái nhân tra.”

Điển hình Quách Chức Nữ phong cách.

Này cũng là Phương Sơ muốn chính nàng viết duyên cớ: Hai người phong cách hành sự không đồng nhất trí. Nếu là hắn vì nàng ra chủ ý, khó tránh khỏi muốn biện giải trần thuật một phen; Thanh Ách đáp lại ngắn gọn sáng tỏ, hắn nhận vì rất tốt, người khác cũng có thể nhìn ra không phải hắn viết thay, càng hợp lý.

Thanh Ách tự biện sổ con trình lên về phía sau, triều đình phân biệt phái người đi Tây Bắc cùng Giang Nam đến tra.

Phương gia cùng Quách gia không gì tiền bạc cùng nhân sự dị động, tự nhiên cái gì cũng tra không được.

Phương đại thiếu gia bởi vì chức nữ mang thai duyên cớ, từ năm trước tháng mười bắt đầu không rời đi hà chiếu một bước, chỉ tại mừng năm mới khi trở về một chuyến nguyên quán, năm nay cũng không ra xa nhà, hiện tại cùng Quách Chức Nữ ở tại ô du trấn, quả thật không giống ở Tây Bắc kinh doanh thương vụ .

Việc này liền không giải quyết được gì.


— QUẢNG CÁO —

Nhưng là, Thanh Ách không chịu bỏ qua .

Nàng lại thác cao tuần phủ đệ thượng một đạo sổ con.

Nàng ở sổ con trung viết rằng: Này có tính không vu cáo? Tùy tiện ai hoài nghi dân nữ, không có chứng cớ đều có thể vu cáo dân nữ, dân nữ phải bị giam giữ thẩm tra?

Trước kia hạ dệt tạo vu cáo nàng, hiện tại ngự sử buộc tội nàng, về sau còn có ai?

Mỗi một lần nàng đều ngoan ngoãn bị thẩm vấn, bị điều tra.

Rõ ràng không có chứng cớ, thế nào cũng phải muốn chính nàng công đạo.

Chuyện như vậy có hoàn không hoàn?

Khi nào thì là cái đầu?

Quách Chức Nữ tức giận, phản kích !

Trong hoàng cung, Minh Dương Tử cũng tức giận .

Lúc trước thẩm yêu nghiệt án khi, hắn liền cảm thấy hoang đường: Không có bằng chứng , nhất định phải hắn công đạo là như thế nào dạy Thanh Ách , như công đạo không ra, Thanh Ách liền là yêu nghiệt; hiện tại, lại chỉ bằng đoán buộc tội Thanh Ách, tra xét cái để chỉ thiên, làm hắn này sư phụ là nhuyễn quả hồng hảo niết có phải hay không?

Hắn đối hoàng thượng cùng thái hậu nói: “Buộc tội ta đồ nhi? Thật sự là chê cười! Cái gì chó má ngự sử, ăn no không có chuyện gì , tham quan ô lại nhiều như vậy, bọn họ không đi buộc tội, buộc tội một cái tạo phúc dân chúng dân gian thiếu nữ tử, Quách gia muốn ở Tây Bắc buôn bán dùng che che lấp lấp sao? Rõ ràng là bọn hắn bụng dạ khó lường, vu hãm người tốt. Trận là ai thế? Ta cũng muốn buộc tội! Ta liền buộc tội kia hai cái ngự sử! Ta buộc tội bọn họ bụng dạ khó lường, ý đồ quản thúc ta đồ nhi, vì bọn họ sở dụng…”

Hoàng thượng thấy hắn tức sùi bọt mép, vội vàng nói: “Hoàng thúc bớt giận!”

Thái hậu phóng mặt nói: “Hoàng thượng, những người đó lần nữa hãm hại Quách Chức Nữ, không được khinh nhiêu!”

Ngày hôm trước Lục hoàng tử mang theo Thái trắc phi tiến cung, Thái thược nói với nàng khởi Quách Chức Nữ bị buộc tội một chuyện, thực vì chức nữ bất bình, Lục hoàng tử đã ở bàng hát đệm, nàng đã thực không hờn giận , vượt qua hôm nay Minh Dương Tử sinh khí cáo trạng, nàng liền phát tác đứng lên.

Hoàng thượng nói: “Mẫu hậu yên tâm, trẫm chắc chắn còn Quách Chức Nữ một cái công đạo.”

Hắn ngữ khí thực kiên định, cho dù thái hậu không lên tiếng, liền xung Minh Dương Tử mặt mũi —— hắn còn trông cậy vào hoàng thúc vì chính mình chữa bệnh đâu, lúc này cũng không thể nhường hoàng thúc phân tâm —— hắn cũng muốn trừng trị vài cái quan viên, vì Quách Chức Nữ hết giận.

Lục hoàng tử phủ, thư phòng.

Lục hoàng tử trầm giọng đối Lâm thế tử nói: “Là ta làm phiền hà bọn họ. Thái tử cũng thật hồ đồ, cũng không ngẫm lại, Quách Chức Nữ như muốn đi Tây Bắc kinh doanh, làm gì như thế đại phí trắc trở, trực tiếp đi ai còn dám không làm cho bọn họ sống yên? Điểm ấy đều thấy không rõ lắm, tương lai như thế nào kế thừa đại thống!”

Lâm thế tử nói: “Chỉ sợ ý không ở trong lời, sợ là nhằm vào điện hạ .”

Lục hoàng tử nhíu mày nói: “Bọn họ phát hiện cái gì ? Cho dù phát hiện lại như thế nào, Phương Sơ vẫn chưa nhúng tay trong đó. Thật đúng là không từ thủ đoạn, vì đạt được mục đích cá thịt dân chúng, liên lụy vô tội, chẳng sợ này vô tội là tạo phúc thiên hạ chức nữ cũng không buông tha! Bản điện hạ không cần bọn họ bức, làm lâu như vậy phong lưu hoàng tử, cũng nên làm cho bọn họ kiến thức kiến thức . Truyền ta lệnh: Lần này không cần lưu thủ, cho ta hung hăng đả kích sau lưng lộng quyền người.” (chưa xong còn tiếp. )

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.