Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 1503: Bạo đánh! (2)


– Ai, sư tỷ luôn khẩu thị tâm phi như vậy! (Lời không đúng tâm).

Sư Ánh Tuyết giang tay, bộ dáng thật bất đắc dĩ.

– Nữu nữu, muội muốn bị đánh đòn phải không?

Liễu Bán Yên càng thêm đỏ mặt.

Lâm Lạc cười ha ha, cất bước đi lên trước thật tùy ý nói:

– Nếu Nhạc tiểu thiếu gia còn muốn bị đánh, làm sao ta lại không biết xấu hổ
mà cự tuyệt đây?

Nhạc Tử Thạch không nghĩ tới Lâm Lạc lại không cho hắn chút mặt mũi, ngay
trước mặt hắn còn đòi đánh con của hắn, sắc mặt không khỏi tối sầm, Nhạc Minh
Huy nhịn không được kêu lên:

– Tiểu tạp chủng, ngươi nói cái gì!

– Không cần nói nhiều!

Nhạc Tử Thạch đưa tay nhấn lên vai của Nhạc Minh Huy một cái, mặt ngoài giống
như khuyên can đứa con, nhưng một cỗ lực lượng thật lớn đã dũng mãnh tràn vào
trong thân thể Nhạc Minh Huy.

Chỉ trong nháy mắt khí tức Nhạc Minh Huy trương lên, trực tiếp từ lục tinh
thần vương tăng lên tới bát tinh thần vương!

Đây là thủ đoạn nghịch thiên mà chỉ có cửu tinh thần vương mới có thể thi
triển, hơn nữa điều kiện vô cùng hà khắc, chẳng những yêu cầu song phương cần
có quan hệ huyết thống, còn phải có được chí tôn huyết mạch, nếu không người
thừa nhận căn bản không có khả năng tiếp nhận được lực lượng như thế!

– Ha ha ha…

Nhạc Minh Huy cảm giác toàn thân có lực lượng vô cùng cường đại, một loại cảm
giác vô địch đủ oanh vỡ thiên địa, nhưng pháp tắc cũng không phải do hắn tự
mình lĩnh ngộ, chỉ có thể trực tiếp đánh ra mà không có khả năng tùy tâm sở
dục tiến hành biến hóa.

Nhưng như vậy cũng đã đủ, lực lượng tuyệt đối có thể nghiền áp hết thảy!

– Tiểu tạp chủng, mau tới đây nhận lấy cái chết!

Nhạc Minh Huy đỏ mắt quát, thứ nhất là oán hận Lâm Lạc, thứ hai là do hiện tại
thừa nhận quá nhiều lực lượng, đây đã vượt qua khả năng của hắn, làm sao không
trả giá thật lớn?

Sắc mặt Lâm Lạc lạnh như băng, tuy rằng hắn không muốn giết người, nhưng miệng
Nhạc Minh Huy thúi như vậy, hắn không đánh cho tên kia biến thành bãi bùn lầy
mới lạ!

– Chết!

Nhạc Minh Huy vung một chưởng đánh thẳng tới Lâm Lạc, lực lượng bát tinh thần
vương thật giống như cuồng phong sóng thần, tràn ngập lực sát thương đáng sợ.

Lâm Lạc nháy mắt hóa thân hắc động, hai đấm trương lên, không chút yếu thế
nghênh tiếp.

Hiện tại hắn đã có thể chém giết thất tinh thần vương, cùng bát tinh thần
vương chiến đấu ngang tay, mà Nhạc Minh Huy lại không phải bát tinh thần vương
chân chính, chỉ tạm thời lấy được tu vi bát tinh thần vương, tựa như một nhà
giàu mới nổi chỉ biết dùng vàng đi tạp người, căn bản không biết hợp lý lợi
dụng lực lượng bản thân mình.

Giao thủ chỉ hơn trăm hiệp Lâm Lạc đã chiếm cứ thượng phong, đem Nhạc Minh Huy
đè nặng đánh.

Hắc động pháp tắc!

Nhạc Tử Thạch cũng giống như Nhạc Thường Côn, lộ ra biểu tình tuyệt đối không
thể tưởng tượng, thật lâu còn chưa thể tỉnh hồn lại, ngay cả con trai hắn bị
người đè nặng đánh cũng còn chưa ý thức.

– Cha, cứu mạng! Cứu con!

Nhạc Minh Huy oa oa kêu thảm thiết, hắn làm sao có thể nghĩ đến cho dù mình đã
lấy được lực lượng bát tinh thần vương nhưng vẫn gặp kết cục bị đè xuống đánh,
khí thế vừa tan nhất thời liền bộc lộ ra một mặt không chịu nổi của chính
mình.

– Đáng đánh! Đáng đánh!

Sư Ánh Tuyết ở một bên vỗ tay kêu lên vui mừng:

– Đại phôi đản, theo bên trái đến một quyền, đúng đúng rồi, tiếp tục bên dưới
một quyền, oa, người bay không trung, lại giẫm xuống đi, oành, không còn thấy
người, ha ha ha…

– Dừng tay!

Nhạc Tử Thạch vội vàng quát bảo ngưng lại, hắn vốn muốn cho con mình đến báo
thù, không phải bị người đánh! Ai có thể nghĩ đến Lâm Lạc lại yêu nghiệt như
thế, tứ tinh thần vương lại có thể đè nặng bát tinh thần vương mà đánh!

– Nhạc thế huynh, cuộc chiến còn chưa chấm dứt, ngươi đừng nhúng tay thì tốt
hơn!

Liễu Bán Yên đồng dạng bước ra, hướng Nhạc Tử Thạch lạnh lùng nói, trước đó
nàng đã nhường một bước cho Nhạc Tử Thạch, hiện tại tự nhiên sẽ không tiếp tục
lui nhường.

Chiến đấu còn chưa chấm dứt? Chưa chấm dứt mà con mình đã bị đánh thảm như
vậy, nếu đợi tới khi đánh xong còn có khối xương cốt đầy đủ hay sao?

Nhạc Tử Thạch đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Liễu Bán Yên.

Trừ phi là đem Nhạc Thường Côn cùng Nhạc Tử Thạch cùng nhau diệt khẩu, nếu
không Lâm Lạc khẳng định không thể giết Nhạc Minh Huy, dù sao hắn là hậu nhân
của chí tôn.

Có thể đánh, có thể mắng, chỉ cần không chết người thì chí tôn cũng sẽ không
vì chút việc như vậy mà xuất thủ. Nếu thật giết người mà không giải quyết được
hai người Nhạc Tử Thạch, như vậy Kim Nguyên chí tôn tuyệt đối sẽ tự mình ra
tay.

Trước mắt Lâm Lạc còn chưa có năng lực trở mặt với chí tôn, hắn vẫn phải nhẫn
nhịn!

Nhưng không thể giết người cũng không có nghĩa là không thể đánh người, Lâm
Lạc cơ hồ xuất cả hỏa lực, loạn quyền như mưa, làm toàn thân da thịt máu huyết
của Nhạc Minh Huy bay tứ tung, khớp xương không ngừng gãy, chỉ tránh né không
làm thương tổn thần hồn của hắn.

Nhạc Tử Thạch liên tục gầm lên giận dữ, nhưng bị Liễu Bán Yên ngăn trở hắn căn
bản không thể xông qua!

Người của Nhạc gia thật quá nhiều, ngoại trừ bảy con trai có tiền đồ nhất đã
lấy được hai đạo pháp tắc của kim hệ thần vương, những người khác đều chỉ lấy
một đạo, nhưng còn chưa phân được đến!

Nắm giữ hai đạo kim hệ pháp tắc làm sao có thể so sánh với Liễu Bán Yên đã nắm
giữ sáu đạo không gian pháp tắc?

Nếu không phải Liễu Bán Yên hạ thủ lưu tình, Nhạc Tử Thạch cũng đã rập khuôn
theo đứa con, bị đánh đến nỗi ngay cả Kim Nguyên chí tôn cũng không nhận ra!

Đánh tới khi Nhạc Minh Huy chỉ còn lại một đống thịt nhão, một đống vỡ cốt,
lúc này Lâm Lạc mới thu hồi nắm tay. Nhưng đừng nhìn Nhạc Minh Huy thê thảm
như vậy nhưng vì tinh thần không bị hao tổn, lập tức có thể đem thân thể phục
hồi, chỉ phải tổn thất thần huyết, cần có thời gian thật dài mới có thể tu
luyện trở về.

Điểm trả giá đó hắn nhất định cần phải trả!

Sắc mặt Nhạc Tử Thạch xanh mét, bật lui vài bước không tiếp tục công kích Liễu
Bán Yên, đã đánh xong, hắn còn xông tới cái rắm! Hắn hung tợn nhìn chằm chằm
Lâm Lạc, trong ánh mắt chớp động vẻ kinh hãi mãnh liệt!

Tứ tinh thần vương đã có được năng lực chống lại bát tinh thần vương, nếu hắn
còn đề thăng thêm một cảnh giới chẳng phải cả cửu tinh thần vương cũng không
làm gì được hắn?

Nếu như nói trước đó Nhạc Tử Thạch còn có hoài nghi có phải nhớ lầm tu vi của
Lâm Lạc hay không, nhưng hiện tại hắn đã có thể xác định Lâm Lạc tuyệt đối có
được thiên phú yêu nghiệt như thế! Chỉ sợ không bao lâu nữa tiểu tử kia có thể
tiến vào ngũ tinh thần vương, ngay cả hắn cũng chỉ có thể giương mắt mà nhìn!

Mà một khi Lâm Lạc tiến vào cửu tinh thần vương thì dưới gầm trời này còn có
thần vương nào có thể đối kháng được Lâm Lạc? Cho dù đồng thời nắm giữ được
năm trăm kim hệ đại đạo thì như thế nào, chí tôn không hiện, tiểu tử kia tuyệt
đối thiên hạ vô địch!

Vì sao lại có yêu nghiệt như vậy?

Hiện tại ý tưởng duy nhất của Nhạc Tử Thạch chính là liều lĩnh làm thịt Lâm
Lạc, không cho hắn có được một ngày đại thành chân chính. Nhưng Liễu Bán Yên
đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, hắn có ra tay làm sao lấy được ưu đãi?

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.